"Hả, chẳng lẽ không đúng hay sao? Ngươi sợ là chủ nhân của ngươi nghĩ ngươi không muốn làm chó săn cho hắn nên bỏ rơi ngươi đấy à?"Tịch Thiên Dạ mỉm cười với vẻ trêu chọc.Những người xung quanh quay qua nhìn vào nhau.
Tịch Thiên Dạ bị cả đám đông bao vây, lại không hề thấy chút xíu lo lắng nào ở trên mặt hắn.
Ngược lại còn dám nhạo báng một học viên nội viện."Ngươi.
.
."Tên học viên kia bị Tịch Thiên Dạ trào phúng thiếu chút nữa thì nổi khùng, có vẻ kiềm chế không nổi mà tiến lên một bước.
Nhưng mà một học viên khác đã ngăn hắn lại.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trong khi tiến hành cuộc chiến học bảng, ai dám quấy rối đều không có kết quả tốt.
Điều này thì học viện không có cái gì phải đắn đo.
Nếu như lỡ động thủ, bọn hắn đều nhận đươc trừng phạt hết sức nghiêm khắc."Tịch Thiên Dạ, ngươi đắc tội với ai thì trong lòng ngươi hiểu rõ, vậy ta không nhiều lời nữa, đi theo chúng ta đi một chuyến.
Nếu như thái độ của ngươi thành khẩn thì có lẽ sẽ có một đường sinh lộ.""Chắc là ngươi biết rõ, ngươi trốn không thoát.
Tiểu vương gia đã muốn đối phó ngươi thì dù ngươi đi tới chỗ nào đều trốn không thoát khỏi lòng bàn tay của ngài."Một học viên khác tỉnh táo hơn nhìn chăm chú vào Tịch Thiên Dạ, lạnh lẽo nói ra.
Hắn không tin dưới áp lực của Tiểu vương gia tạo ra mà Tịch Thiên Dạ vẫn không khuất phục."Cái tên Tiểu vương gia kia có khúc mắc với ta hay không, thật ra ta không quan tâm.
Nhưng nếu các ngươi ngăn cản ta nữa, làm chậm trễ ta tham dự cuộc chiến này, vậy thì đừng trách ta động thủ."Hai mắt của Tịch Thiên Dạ híp lại, thản nhiên nói.Người xem náo nhiệt ở chung quanh lại xoay mặt nhìn nhau, có phải Tịch Thiên Dạ điên rồi hay không?, bị mấy học viên nội viện ngăn lại còn nói ra muốn động thủ! Hắn đánh thắng được ai? Tùy tiện một học viên nội viện đều là tu sĩ Tông cảnh đó.
Mà những người này đều là thiên tài trong đám Tông cảnh.
Nếu ở nơi nho nhỏ thì chắc chắn được xem là cường hào một phương.Mấy học viên cản đường kia đều quen biết lẫn nhau, cả đám đều cảm thấy buồn cười, nhưng lại bất đắc dĩ.Nếu như động thủ thật sự, vậy thì đây là chuyện lớn.
Học viện điều mà tra ra đầu đuôi câu chuyện thì chắc chắn sẽ không tha cho bọn hắn.
Dù cho giờ này bọn họ có giáo huấn Tịch Thiên Dạ một phen, cũng không thoát được trừng phạt.Một người lằng nhằng khó chơi như thế, lần đầu bọn hắn gặp phải, mỗi người đều không biết nên làm gì bây giờ."Đánh cho ta, cho dù xảy ra chuyện gì ta đều gánh dùm các ngươi.
Nếu bị học viện khai trừ, ta cũng bảo đảm các ngươi vinh hoa phú quý cả đời."Một âm thanh lạnh lùng vang lên đột ngột, rõ ràng đây là Hướng Nghiễm Hi được một đám người hộ tống đi từ xa tới.Sau khi hắn biết Tịch Thiên Dạ xuất hiện, vội vàng chạy đến ngay.
Kết quả là đã từ thật xa nghe được mấy lời Tịch Thiên Dạ vừa nói như thể không hề để hắn ở trong mắt.
Trong nhất thời, lửa giận của hắn trào dâng.Hướng Nghiễm Hi được nuông chiều từ bé, ngang ngược đã quen.
Từ khi nào lại có ai dám làm trái lại ý hắn? Trước Võ Vương phủ quyền thế ngất trời này, ai mà không nơm nớp lo sợ, cung kính đối đãi?Một học viên bình thường vậy mà dám không để hắn vào mắt như thế, còn có phải là hắn không? Hướng Nghiễm Hi hắn đã yên tĩnh quá lâu, đến nỗi một học viên bình thường như vậy mà cũng chấn nhiếp không nổi.Mấy học viên nội viện cản đường kia nghe vậy, đều nhẹ nhàng thở ra, từng tên nhìn Tịch Thiên Dạ cười gằn.
Tiểu vương gia đã hứa hẹn thì tất nhiên sẽ hữu hiệu hơn bất cứ cái gì, dù cho vì vậy mà bị học viện khai trừ, bọn hắn đều cảm thấy đáng.Dù sao Hướng Nghiễm Hi chính là người thừa kế duy nhất của Võ Vương phủ, nếu như vì điều này mà họ được tán thưởng, để bọn hắn đi theo làm tùy tùng,con đường vinh hoa phú quý sẽ còn xa nữa sao?Đúng là học viên nội viện Chiến Mâu học viện tốt nghiệp ra đều là tinh anh, nhân tài trụ cột trong nước, nhưng cuối cùng thì đi đến đâu vẫn phải dựa vào năng lực của chính mình.
Bọn hắn leo lên được cành cây cao của Hướng Nghiễm Hi thì chắc chắn có thể rút ngắn quá trình này, một bước lên trời.Một lời thốt ra đã thể hiện ra triệt để sự bá đạo và ngông ngênh của Hướng Nghiễm Hi.
Sự cường thế bất chấp tất cả kia khiến cho không ít học sinh quanh đó lộ ra thần sắc sợ hãi.
Theo bản năng không dám tới gần Hướng Nghiễm Hi."Uy phong thật to, Hướng Nghiễm Hi ngươi khiến cho ta rửa sạch mắt mà nhìn, chắc là ngươi cho rằng có thể bỏ qua nội quy của Trường Thương học viện rồi sao?"Một âm thanh lười biếng vang lên trong đám đông, âm điệu ôn nhu, chờn vờn không dứt, khiến cho người ta khắc sâu ấn tượng, lại làm cho thanh thản tâm thần.Một người tựa như yêu tinh rảo bước đi đến.Nàng