Mặt Khương Phi Linh đỏ hồng, cúi đầu không dám nhìn Lý Thiên Mệnh, nhưng xòe tay ra lần nữa:- Ca ca nhìn móng tay của Linh Nhi là được.Lý Thiên Mệnh nhìn kỹ mới phát hiện móng tay của Khương Phi Linh hơi khác.Tám móng tay có ký hiệu kỳ lạ, giống thiên văn, phức tạp mà huyền ảo, nhìn lâu sẽ cảm giác rất khó chịu.Chỉ có hai móng tay là không có ký hiệu, hai móng tay này sáng lấp lánh đẹp tựa trân châu, bên trong dường như có lực lượng kỳ lạ chuyển động.Khương Phi Linh cho Lý Thiên Mệnh xem ngón út tay trái:- Bọn họ nói Linh Nhi sẽ có mười loại năng lực đặc biệt, nhưng bẩm sinh bị phong ấn, giờ đã thức tỉnh hai loại, một loại là Phụ Linh nằm ở móng tay này.Nàng kiêu ngạo nói tiếp:- Còn móng tay này thì ẩn giấu lực lượng trường thời gian, Linh Nhi có thể thi triển ra trường thời gian, khống chế tốc độ thời gian chảy.
(bá đạo vãi)Khương Phi Linh không phải Ngự Thú Sư, nhưng nghe kể thì hai bản lĩnh đặc biệt này đủ để nàng thành người mạnh mẽ và kỳ diệu nhất trong Chu Tước quốc.Ai biết tám móng tay còn lại khi nào sẽ giải phong?Lý Thiên Mệnh nghe ù ù cạc cạc, hắn cảm giác gặp thiếu nữ này như đang nằm mơ.Tiểu Hoàng Kê chợt lên tiếng:- Linh Nhi, hay là muội gả cho Lý Thiên Mệnh đi? Hai thủ đoạn của muội phụ trợ cho Lý Thiên Mệnh sẽ là phụ trợ hàng đầu thiên hạ!Thiếu nữ ngơ ngác nói:- A? Làm vậy không tốt lắm.Dù gì mới gặp mặt, làm vậy quá trực tiếp.Lý Thiên Mệnh không nhịn được nữa, hắn đành phải nhét Tiểu Hoàng Kê vào không gian bản mệnh để con gà này không nói bậy bạ- Mặc kệ nó đi, cái con này từ nhỏ thiếu dinh dưỡng nên đầu óc có vấn đề, khờ bẩm sinh.- Tổ cha nó! Lý Thiên Mệnh, ngươi không phải con người!Chưa mắng xong đã không thấy Tiểu Hoàng Kê đâu, không gian yên tĩnh.Lý Thiên Mệnh đang định phát huy một chút, ít ra hỏi rõ thân phận của Linh Nhi để còn sáng tạo cơ hội gặp mặt.Đột nhiên một bóng người từ bên trái lao ra ngoài chen vào giữa hai người, đẩy mạnh Lý Thiên Mệnh ra.- Tiểu tặc! Ngươi là ai!?Người nói chuyện là một thiếu nữ, giọng trong trẻo nhưng hung hăng, Lý Thiên Mệnh đoán nàng là Thanh Nhi mà Khương Phi Linh từng nhắc đến.Thiếu nữ tên Thanh Nhi mặc áo xanh trang nhã, thân hình thon dài mềm dẻo, da ngọc ngà, người thơm phức, chân mày lá liễu, đôi mắt như làn nước trong trẻo linh động tự nhiên.Đừng nhìn nàng còn nhỏ nhưng vóc người phát d*c rất tốt, đường cong nhấp nhô dưới làn váy dài, vòng eo mảnh nhỏ, tràn đầy dã tính, chỗ nên nhô ra thì không thua gì vưu vật Liễu Khanh.Hai thiếu nữ đứng chung với nhau, một người như tiên nữ trong mơ không dính khói lửa trần gian, một người như công chúa phàm trần, bảy phần kiêu căng bá đạo, hai phần đáng yêu, một phần quyến rũ.Khương Phi Linh làn da phát sáng tự nhiên càng thêm xuất trần, nhưng Thanh Nhi vóc dáng yêu kiều, đanh đá dã tính cũng có nhan sắc hàng thượng đẳng.Lý Thiên Mệnh không ngờ sẽ gặp hai thiếu nữ trong núi hoang rừng vắng, sắc đẹp của Thanh Nhi không kém hơn Mộc Tình Tình là bao, thậm chí về khí chất còn hơn Mộc Tình Tình.Lý Thiên Mệnh vốn cho rằng Thanh Nhi là nha hoàn tỳ nữ, nhưng xem ra không phải.Thanh Nhi có khí chất xuất chúng, cử chỉ toát ra khí tràng kinh người, tự mang hơi thở siêu khủng bố, đó là hơi thở và uy nghiêm của thiên tài tuyệt đỉnh.
Nếu không đoán sai thì người trẻ tuổi này dù ở trong Diễm Đô cũng có địa vị cao.Khi Thanh Nhi cảnh giác nhìn Lý Thiên Mệnh chằm chằm, Khương Phi Linh vội kéo tay nàng lại:- Thanh Nhi, đừng hù dọa hắn, hắn không phải người xấu.
Lúc nãy ta bị mãnh thú rượt đuổi, nhờ hắn cứu ta đấy.Thanh Nhi gỡ bỏ cảnh giác, nhìn Lý Thiên Mệnh từ trên xuống dưới:- Vậy à? Nhìn cũng ra dáng thú đội lốt người, đừng có nảy ý xấu với Linh Nhi đấy, đi mau lên.Xem ra cô nương này không được thân thiện, chắc thân phận của đối phương rất cao nên thói quen miệt thị người khác.Mới rồi Lý Thiên Mệnh có chút hảo cảm với Thanh Nhi, ai