Luyện hóa Thần Nguyên để tiến hóa, quá trình này chủ yếu do thú bản mệnh làm, nếu thành công tiến hóa thì khi lại tu luyện thú bản mệnh sẽ tăng cao năng lực huyết mạch, lại cải tạo Ngự Thú Sư.
Trong quá trình tiến hóa Lý Thiên Mệnh chỉ cần ở bên cạnh hộ pháp là được.Tiểu Hoàng Kê đắc ý khinh thường nói:- Bọn họ xem ta là thú bản mệnh nhất giai nên cho rằng ta không luyện hóa Thần Nguyên này được, nhưng không biết cái gọi là tiến hóa thật ra là một cách đột phá gông xiềng huyết mạch của ta mà thôi.Lý Thiên Mệnh giao Thần Nguyên cho nó:- Được rồi, đừng khoác lác nữa.Lý Thiên Mệnh không hề lo lắng Tiểu Hoàng Kê sẽ không luyện hóa được Thần Nguyên.Tuy hắn nghe nói quá trình thú bản mệnh hấp thu Thần Nguyên tiến hóa có nhiều biến số, cần trưởng bối hộ pháp trợ giúp.
Trong lịch sử có nhiều án lệ tiến hóa thất bại, thậm chí có ví dụ chết giữa đường.
Thú bản mệnh của người trẻ tuổi cơ bản không dám tiến hóa một mình, nhưng Lý Thiên Mệnh cảm giác với Phượng Hoàng Luyện Ngục Vĩnh Hằng thì sẽ không thành vấn đề, nó có thể ăn sống cả linh khoáng.Tiểu Hoàng Kê cầm lấy Thần Nguyên, vô cùng vui vẻ, mắt sáng long lanh như con nít được món đồ chơi mình thích.- Ngươi lo nghiên cứu quả cầu này đi, nếu không có vấn đề gì thì ta sẽ bắt đầu luyện hóa.Đừng nhìn Tiểu Hoàng Kê vô tư nhưng thật ra khá cẩn thận, Thần Nguyên nằm trong tay mà nó vẫn nhịn được.Lý Thiên Mệnh cũng háo hức sốt ruột, hắn đứng ngay bên cạnh quả cầu bạch ngọc.Hắn nói:- Miệng giếng lấy Thần Nguyên làm chìa khóa, sau khi tiến vào chỉ thấy quả cầu bạch ngọc này, phỏng chừng giá trị của nó gấp mấy lần Thần Nguyên.- Nhưng còn phải xem ngươi có tạo hóa chiếm được nó hay không.Lý Thiên Mệnh gật đầu:- Ừm!Hắn đã sẵn sàng, vươn tay chạm vào quả cầu bạch ngọc, xúc cảm lạnh lẽo nhưng không bị bài xích, thế là hắn cầm quả cầu bạch ngọc lên, để gần sát mắt quan sát.Quả cầu bạch ngọc tròn vo, mặt ngoài không một vết trầy.
Lý Thiên Mệnh xoay vài vòng, cảm giác đây chỉ là đá ngọc bình thường, không có gì kỳ lạ.Ngay lúc này, một con mắt hiện ra trên quả cầu bạch ngọc.Con mắt xuất hiện không chút báo trước đối diện với Lý Thiên Mệnh, giống như có người ở trước mặt hắn.Khi ánh mắt Lý Thiên Mệnh và con mắt trên quả cầu giao nhau, đầu óc hắn ù đặc, trời đất quay cuồng đảo điên.
Vang tiếng nổ làm hắn đầu váng mắt hoa, giây sau, hắn như đến một thế giới tràn ngập ánh sáng trắng, xung quanh chỉ có vầng sáng chói mắt, không thấy gì khác.
Bên tại như có vô số người thì thầm, ngàn vạn người ở ngay trước mắt hoặc xa tận chân trời.Trong thiên địa chợt vang tiếng rống:- Huyễn Thiên Chi Cảnh, ta là Chí Tôn, trong vô hình dẫn dắt ngươi đến.Mỗi chữ như đạn pháo nổ tung trong óc Lý Thiên Mệnh, khiến hắn ghi nhớ.Trong câu nói này có hai tin tức, thứ nhất là về chủ nhân của quả cầu trắng, tự xưng là Chí Tôn trong Huyễn Thiên Chi Cảnh.
Tiếc rằng Lý Thiên Mệnh chưa từng nghe về Huyễn Thiên Chi Cảnh.Câu nói thứ hai khá mơ hồ, trong vô hình dẫn dắt người đến là có ý gì? Ban đầu hắn đến vì Thanh Linh Thảo, đụng phải Khương Phi Linh mới biết bên này có Thần Nguyên, nhờ con mắt trên cánh tay trái hắc ám nên phát hiện miệng giếng, sao lại bảo là trong vô hình bị người này dẫn đến đây?Lại vang lên một câu khiến đầu óc hắn ù đặc- Người trẻ tuổi, khi người tu luyện Thần Hồn Thiên Thư của ta đến trình độ Thiên Cục Chi Nhãn mới thật sự mở ra Linh Hạch, khi đó ngươi có thể đi tới Huyền Thiên Chi Cảnh, truy tìm thần tích của taLượng tin tức trong câu nói này càng lớn, đầu tiên là người này để lại một thứ gọi là Thần Hồn Thiên Thư, nghe tên liền biết là công pháp.
Tiếp theo cần Lý Thiên Mệnh tu luyện đến trình độ Thiên Cục Chi Nhãn thì thứ gọi là Linh Hạch mới thật sự mở ra hắn mới đến nơi tên Huyễn Thiên Chi Cảnh được.Lý Thiên Mệnh cảm giác thứ gọi là Linh Hạch hình như là quả cầu bạch ngọc đang cầm trong tay, tức là con mắt kia.Lý Thiên Mệnh còn chưa phản ứng lại thì thế giới trắng xóa vẫn biến đổi, trước mắt hắn bỗng hội tụ nhiều mây mù màu vàng, mây