Vạn Cổ Ma Tôn

Chương 258


trước sau

Chương 258

Trời ạ, tới rồi tới rồi. Có con gà tới rồi.

Hình như là từ gian phòng của vị khách quý mua quả trứng yêu thú kia. Quả nhiên mấy đứa có quá nhiều tiền quá thì thường bị ngu.

“Tôn, tôn quý khách nhân, ngài có chắc là ngài bỏ ra 10 tỷ 100 vạn không?” Người mở phiên đấu giá trợn mắt hỏi lại.

“Chắc chắn!” Người trong phòng kia trả lời.

“Được, vậy 10 tỷ 100 vạn lần một.”

Người mở phiên đấu giá còn không thèm đợi thêm chút thời gian, đã bắt đầu đếm lần. Nhỡ đâu để thêm vài phút nữa người kia lại đổi ý không mua nữa thì sao, chắc hắn sẽ khóc chết mất.

Hơn nữa bán được bộ kiếm quyết 10 tỷ này, bản thân hắn cũng được hưởng 100 vạn linh thạch. Đối với hắn mà nói đây là một chuyện cực tốt.

“10 tỷ 100 vạn lần hai!”

“10 tỷ 100 vạn lần ba, thành giao!”

“Chúc mừng tôn quý khách nhân ngài đã đấu giá được một bảo vật!” Người kia giả lả cười nói.

Những người khác đứng nín thở, 10 tỷ. Đúng là đồ vô nhân tính.

Đến lúc này phiên đấu giá mới thật sự kết thúc. Những việc kỳ lạ phát sinh ngày hôm nay, chắc chắn chả tới một ngày sẽ lan ra khắp thành.

Cộc cộc!

Rất nhanh có tiếng gõ cửa gian phòng Lâm Tiêu đang ở. Hội trưởng Mặc mở cửa, bên ngoài là người phụ trách của hội đấu giá.

“Hả? hoá ra là hội trưởng Mặc ghé thăm, có gì thất lễ xin ngài bỏ qua!”

Người phụ trách nhìn thấy hội trưởng Mặc trong phòng thì vô cùng ngạc nhiên. Đặc biệt là đối phương hình như chính là người

mua bộ kiếm quyết 10 tỷ, đây mới là điều làm hắn ngạc nhiên nhất.

“Khách khí rồi, ta mua hộ người khác thôi, có chuyện này cần thương lượng.” Hội trưởng Mặc nói.

“Hội trưởng Mặc cứ nói.” Người phụ trách trả lời.

“Hai viên đan lúc nãy bán ra tổng cộng được 4 tỷ 850 vạn đúng không?” Hội trưởng Mặc hỏi.

“Vâng, vốn dĩ chúng tôi sẽ thu 1% phí, nhưng do ngài lấy cả bộ kiếm quyết nên chúng tôi sẽ không thu phí nữa.”

“Ngài chỉ cần trả thêm 5 tỷ 150 vạn nữa thôi.” Người phụ trách nhiệt tình giải thích.

Nếu tính phí thì dù có là 1% cũng phải tốn tới 500 vạn.

“Ngài khách khí rồi, để ta nói thẳng, phần tiền còn thiếu của bộ kiếm quyết, ta có thể đổi bằng đan dược không?” Hội trưởng Mặc nói.

Thật ra đây không phải chú ý của ông. Trước khi Lâm Tiêu bước vào trong quả trứng thì đã nói như vậy.

“Cái này……hội trưởng Mặc muốn dùng đan gì để giao dịch?” Người phụ trách có chút do dự.

Nói thế nào cũng thiếu 5 tỷ, nếu đổi bằng đan dược bình thường, muốn xử lý xong chuyện này thì sẽ tốn chút thời gian.

Hội trưởng Mặc đưa hai cái bình ngọc qua. Người phụ trách nhận bình ngọc rồi mở ra xem.

Hai bình ngọc? Chả nhẽ là loại đan cực phẩm nào. Hắn vội vã kiểm tra, vậy mà vừa đưa mắt nhìn một cái mặt hắn đã biến sắc.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện