Vạn Cổ Ma Tôn

Chương 603


trước sau

Chương 603

Đám yêu ma quỷ quái lúc nãy tuy nhiều nhưng cấp thấp, số năng lượng nhận lại được còn chả bằng một phần của con quỷ mắt đỏ lúc nãy.

Muốn dùng cách này lấy năng lượng xem ra không được, chỉ có thể tìm một con quỷ hợp khẩu vị của hắn.

Kể cả hắn giết hết số ma quỷ ở đây, năng lượng nhận được cũng chả được là bao. Thà cứ ở đây đợi con quỷ cao cấp xuất hiện còn hơn.

“Diễn, diễn tiếp đi, con quỷ kia chắc thấy không lừa được chúng ta nên đổi bài đấy.”

“Quá mức giảo hoạt, định đổi kế hoạch sao.”

“Tại sao ta lại cảm nhận được trên người kẻ kia có khí tức chính khí của lão Đằng thật nhỉ? yêu mà làm sao giả được loại khí tức này.”

“Có thể là huyễn thuật! cẩn thận trúng chiêu.”

“Đằng lão sao lại ở đây được? thật vô lý.”

“Nhưng cũng giống thật đấy, mọi người nhất định phải cẩn thận.”

Sự xuất hiện của lão Đằng làm mấy Nho gia trong đám người kia do dự, bọn họ luôn cảm thấy sự việc sai ở đâu. Nhưng mấy lời nghi ngờ của những người khác, bọn họ không cách nào cãi lại được.

Đúng là lão Đằng làm sao xuất hiện ở đây được cơ chứ. Kể cả có là người của Văn Cung Đại Can phái tới, cũng phải là một nhóm người. Làm sao chỉ có mình lão Đằng và một thiếu niên được.

Lào xào.

Lúc này Lâm Tiêu vẫn cắn hạt dưa, lão Đằng nghe mấy người kia nói chuyện thì hiểu ra vấn đề.

“Tiểu hữu, bọn họ là……” Lão Đằng hỏi.

“Đúng vậy, bọn họ coi chúng ta là yêu quái. Ta cảm nhận được sát ý họ nhắm vào chúng ta, cứ ở đây quan sát đã.” Lâm Tiêu truyền âm.

Khi hắn tới đây vẫn luôn có một cảm giác mơ hồ. Nhưng

Thiên Cấp Long Nhãn được kích hoạt, Lâm Tiêu lại không phát hiện ra sự tồn tại nào khác. Xem ra con quỷ này rất mạnh, hơn nữa rất giỏi ẩn nấp.

Địch trong tối, ta ngoài sáng. Bây giờ lại không tìm thấy địch ở đâu, thôi cứ ngồi đợi cho rồi.

Thế nên Lâm Tiêu mới nằm đây cắn hạt dưa.

Con quỷ ở trong bóng tối có khả năng ẩn nấp và biến hình như loài tắc kè. Chỉ cần đối phương động đậy, hắn có thể phát hiện ra ngay.

Lão Đằng khẽ gật đầu tỏ ý hiểu Lâm Tiêu, đúng là yêu nghiệt tu luyện võ đạo lẫn Nho đạo. Gặp việc gì vẫn bình tĩnh nghĩ kế sách.

Tiếp theo đó lão Đằng nhìn mấy người bên kia, chả có gì ngạc nhiên khi trên mặt bọn họ toàn là sự nghi ngờ. Nếu đổi lại là ông ấy, chắc chắn rơi vào đây cũng sẽ như bọn họ.

“Bạch Đại Nho, đã hai năm rồi không gặp, không nhận ra lão phu sao?” Đằng lão cười cười với đại năng Nho đạo trong đám người kia.

Vị được gọi là Bạch Đại Nho trợn ngược cả mắt, mặt lộ vẻ khó tin.

“Ông, ông là lão Đằng thật à?” Bạch Đại Nho nghi hoặc hỏi.

Hắn và lão Đằng đúng là hai năm chưa gặp nhau, loại việc thế này sao yêu ma biết được.

“Bạch Đại Nho cẩn thận rơi vào bẫy!”

“Bạch Nho đừng để mắc lừa, nếu ngươi bị lũ ma quỷ lừa chúng ta coi như xong đời.”

“Đại Can lão Đằng, nếu đúng là ngươi chúng ta dùng thần thông Nho đạo, dù là yêu ma cường đại cỡ nào cũng không thể thi triển ra thần thông của Nho đạo.”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện