Ở trong Vương Sơn lịch lãm rèn luyện ba ngày, Man Thú cấp một thượng đẳng chết ở trong tay Trương Nhược Trần đạt tới mười ba con, Man Thú cấp một trung đẳng đạt tới hai mươi lăm con.
Rốt cục, hắn gặp phải Man Thú cấp hai đầu tiên, Ngân Long Sư.
Một Man Thú cấp hai, ít nhất cũng có thực lực Huyền Cực cảnh.
Lực công kích của Ngân Long Sư có thể so với Huyền Cực cảnh hậu kỳ, tốc độ có thể so với Huyền Cực cảnh hậu kỳ, lực phòng ngự có thể so với Huyền Cực cảnh sơ kỳ.
Tổng thể mà nói, thực lực của Ngân Long Sư rất cường đại, Huyền Cực cảnh trung kỳ gặp nó, cơ hồ là một con đường chết.
Ngoại trừ Trương Nhược Trần, Hoàng Cực cảnh đại viên mãn khác, dù tạo thành một chiến đội tinh anh hai mươi người, gặp phải Ngân Long Sư, cũng là kết cục toàn quân bị diệt.
- Ngao!
Ngân Long Sư thét dài một tiếng, sóng âm hình thành vòi rồng tàn sát bừa bãi, từ trong miệng phun ra. Trên mặt đất, cát bay đá chạy, cây cối chung quanh bị thổi ngã trái ngã phải, lá cây rơi xuống, chỉ còn nhánh cây trụi lủi.
Chỉ một tiếng rống to, có thể chấn võ giả dưới Hoàng Cực cảnh hậu kỳ hôn mê.
Thân hình của Ngân Long Sư cao tới bốn mét, dài đến sáu mét, so với sư tử bình thường thì khổng lồ gấp mấy lần, quả thực giống như một ngọn núi nhỏ đứng ở trước mặt Trương Nhược Trần.
Đôi mắt ngân sắc của nó lớn như đầu lâu của Trương Nhược Trần, tản mát ra hung uy khát máu!
Oanh!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nó bước ra một bước, mặt đất sẽ chấn động thoáng một phát.
Hai chân của Trương Nhược Trần điểm một cái, nhảy lên, rơi xuống trên lưng Ngân Long Sư, ngưng tụ chân khí, một chưởng đánh về phía đỉnh đầu của nó.
Trí tuệ của Ngân Long Sư cực cao, phát hiện nguy cơ.
Vì vậy bốn vó của nó đồng thời phát lực, mãnh liệt lao về phía trước, tốc độ nhanh kinh người.
Vì không kịp đề phòng, trọng tâm của Trương Nhược Trần bất ổn, bị nó hất từ trên lưng ngã xuống.
Một chưởng của Trương Nhược Trần kích ở trên mặt đất, lập tức xoay người lên, rút lui về phía sau hơn mười trượng mới ngừng lại. Bất quá hắn vẫn bảo trì trạng thái đề phòng, hai chân uốn lượn, chân khí hùng hậu ngưng tụ ở lòng bàn tay.
- Không hổ là Ngân Long Sư trưởng thành, tốc độ của nó đã đạt tới mỗi giây 30 mét.
Tốc độ của võ giả Hoàng Cực cảnh đại viên mãn, chỉ có thể đạt tới mỗi giây chừng hai mươi mét. Hoàng Cực cảnh đại viên mãn thiên phú dị bẩm, có thể đạt tới mỗi giây hai mươi hai mét.
Mặc dù là Trương Nhược Trần, cũng chỉ có thể đạt tới mỗi giây 27 mét, đã xem như cực kỳ nghịch thiên.
Mỗi giây 30 mét cùng mỗi giây 27 mét, nhìn như không kém nhiều, nhưng trên thực tế lại kém rất xa.
Nếu Trương Nhược Trần và Ngân Long Sư tiến hành thi chạy trăm mét, thời điểm Ngân Long Sư đến đích, đủ để bỏ Trương Nhược Trần ở phía sau 10m.
Có thể nói, nếu lực lượng của Trương Nhược Trần đánh không lại Ngân Long Sư, như vậy hắn chỉ có một con đường chết, trốn cũng trốn không thoát.
Giờ phút này, Trương Nhược Trần và Ngân Long Sư cách xa mười trượng, thế nhưng dùng tốc độ của Ngân Long Sư, chỉ cần một giây là có thể vọt tới trước mặt Trương Nhược Trần.
Trương Nhược Trần nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của Ngân Long Sư, một khi Ngân Long Sư chuẩn bị phát động công kích, hắn nhất định phải xuất thủ trước, mới có cơ hội thủ thắng.
Ngao!
Ngân Long Sư thét dài, hóa thành một đạo tàn ảnh, mãnh liệt nhào về phía Trương Nhược Trần.
Móng vuốt xẹt qua hư không, phát ra bốn đạo lực lượng mạnh mẽ.
Trương Nhược Trần lướt ngang một bước, tránh thoát công kích.
Ba!
Trảo của Ngân Long Sư kích ở trên một cây đại thụ, cây đại thụ kia chia năm xẻ bảy, mảnh gỗ vụn tung bay.
Thân cây ầm ầm ngã xuống.
- Man Tượng Trì Địa!
Trương Nhược Trần nhân cơ hội này, lập tức ra tay, mang theo lực lượng toàn thân, một chưởng kích ở phần bụng của Ngân Long Sư, đánh Ngân Long Sư bay ra ngoài.
Ngân Long Sư cực kỳ phẫn nộ, từ trên mặt đất bò lên, muốn công kích hắn.
Thế nhưng Trương Nhược Trần lại trước một bước công tới, vẫn là Man Tượng Trì Địa.
Ngân Long Sư bay ra ngoài lần nữa.
- Man Tượng Trì Địa!
- Man Tượng Trì Địa!
...
Trương Nhược Trần liên tiếp đánh ra mười hai chưởng, mỗi một chưởng đều có thể đánh Ngân Long Sư bay ra ngoài. Thời điểm Trương Nhược Trần đánh ra chưởng thứ mười ba, Ngân Long Sư rốt cục bị thương, trong lỗ mũi nhỏ ra máu tươi.
Ngân Long Sư phẫn nộ rồi!
Trên người của nó tản mát một tầng ngân sắc, há mồm nhổ ra một cột sáng. Như một thanh kiếm ánh sáng đâm về trái tim của Trương Nhược Trần.
Không tốt!
Hai chân Trương Nhược Trần đạp mạnh, nhảy lên cao hơn 10m, rơi xuống trên một đại thụ, tránh thoát Ngân Long Sư công kích.
Oanh!
Kiếm quang chém tới chỗ vừa rồi