Điều thứ hai mà Hùng Bắc nhắc nhở cũng lại một lần nữa làm hắn cười khổ trong lòng, hắn hiểu được sự lo lắng của Hùng Bắc nhưng có một sự thật là hắn làm gì mà có được cái năng lực đấy, nhưng chuyện trùng sinh hệ trọng vô cùng hắn làm sao có thể nói ra.
Kiếp trước làm sư đồ với nhau tận mười năm có thể nói là hắn đã khá hiểu Hùng Bắc, nhưng chuyện liên quan đến vấn đề sinh tử chết đi vẫn có thể quay lại quá khứ làm lại từ đầu ai có thể đảm bảo với hắn là Hùng Bắc không nổi lòng tham mà chiếm đoạt, nếu đặt hắn vào vị trí của Hùng Bắc khi biết chuyện đấy hắn còn tham, thế nên tuy hiểu Hùng Bắc sẽ không làm điều gì gây hại đối với mình nhưng thôi có những thứ không nói ra thì nó sẽ tốt hơn.
Đằng sau Tôn Vân là hai vị trưởng lão như ẩn như hiện đi theo, họ được lệnh của Hùng Bắc là đi theo bảo vệ cho Tôn Vân phòng trường hợp không hay xảy ra nhưng cũng được lệnh là không được phô trương thanh thế quá mức mà chỉ lặng lẽ đi theo sau để bảo vệ thôi.
Một vị trưởng lão thì khuôn mặt bực tức đang đi thì cằn nhằn, truyền âm cho vị trưởng lão kia rồi nói:
“Mẹ kiếp, giữa trưa nắng nóng lại bắt chúng ta đi hộ tống cho một thằng oắt con.
”
Vị trưởng lão bên cạnh khuôn mặt hòa nhã, thần thái ung dung nghe vậy thì truyền âm lại đáp:
“Ăn nói cho cẩn thận, thằng oắt con đấy nếu không có chuyện gì xấu xảy ra thì nó chính là tông chủ tương lai đấy.
”
Vị trưởng lão với khuôn mặt bực tức nghe vậy thì thở dài, truyền âm nói:
“Vốn dĩ biết là do nghiệp, nhưng tại sao tiểu tử đó có tư chất nhất phẩm mà chúng ta lại có tư chất tứ phẩm vậy.
”
“Hâm.
”
Vị trưởng lão thần thái ung dung nghe vậy mắng nhẹ một tiếng rồi truyền âm đáp:
“Tự trả lời rồi lại tự hỏi, nếu không có tông chủ có lẽ chúng ta cả đời còn không bước vào nổi kim đan cảnh.
”
“Thật vậy.
”
— QUẢNG CÁO —
Event
Vị trưởng lão có khuôn mặt ban đầu tức giận nghe vậy thì truyền âm đáp:
“Tông chủ Hùng Bắc cũng thật là rộng lượng, vốn dĩ tư chất tứ phẩm cả đời chỉ có thể đạt đến trúc cơ đỉnh phong nếu không phải là tông chủ một lần lấy ra hai viên tấn kim đan thì huynh đệ chúng ta cũng không biết mùi vị kim đan cảnh là gì.
”
Tấn kim đan cũng như trúc cơ đan vậy nhưng là đan dược tam phẩm dùng cho trúc cơ cảnh đỉnh phong sau khi ăn vào có thể đột phá kim đan.
Hai huynh đệ này vốn dĩ chỉ có tư chất tứ phẩm yếu kém, tu hành gần hai trăm năm thọ mạng sắp hết đạt đến trúc cơ cảnh đỉnh phong nhưng cuối cùng không tiến thêm được nữa, may mắn trong những lúc cuối đời gặp được Hùng Bắc, thấy được ý chí, quyết tâm, sự trung thành của hai người, Hùng Bắc tặng cho mỗi người một viên tấn kim đan, từ đó hai người đột phá lên được kim đan cảnh.
Sau khi đột phá lên được kim đan cảnh để báo ơn hai người quyết định đi theo Hùng Bắc, giống như thiên lôi sai đâu đánh đó, dù là lên núi đao xuống biển lửa Hùng Bắc chỉ cần nói một tiếng là họ cũng làm từ đó đến nay cũng được mấy chục năm rồi.
Nhìn thấy Tôn Vân đang đi đằng trước, nhớ lại điều gì, khuôn mặt hoài niệm vị trưởng lão có thần thái ung dung truyền âm nói:
“Nhìn tiểu tử Tôn Vân ta lại nhớ lại đến tông chủ khi còn trẻ, nhớ năm đó khi tông chủ mới nhậm chức, lần đầu chúng ta gặp mặt tông chủ chúng ta đã là hai lão già gần đất xa trời, cái đầu bạc trắng rồi còn tông chủ lúc đó còn là nam nhi trai tráng khiến cho nữ nhân nào nhìn thấy cũng phải say đắm.
”
Vị trưởng lão kia nghe vậy gật đầu tỏ vẻ đồng tình, truyền âm đáp:
“Đúng vậy, lần đầu nhìn thấy tông chủ là ta có thể đoán ngay tông chủ là một người đỉnh thiên lập địa, đầu đội trời chân đạp đất rồi.
”
Vị trưởng lão có thần thái ung dung nghe vậy thì mỉm cười nhếch mép, truyền âm nói:
“Thế sao, ta còn nhớ khi đó ai đó còn mắng tông chủ