Nói xong câu đấy thì tiểu tử kia quay lưng chạy về phía dược đường luôn, còn Minh Triết hắn cũng không ngu gì mà ở lại vì bây giờ hắn còn công pháp cần phải tu luyện nữa thế nên hắn không muốn mất thì giờ ở đây để giải quyết với cái rắc rối này làm gì.
Đến tên của hắn tiểu tử kia còn không biết vậy thì hắn cũng chẳng phải lo lắng những rắc rối mà vị tỷ của tiểu tử kia có thể đem lại.
“Tỷ, tỷ.
”
Tiểu tử đó vừa chạy vào dược đường vừa gọi to, vị sư tỷ đó vừa mua dược thảo trong dược đường xong đang đi ra ngoài nhìn thấy vậy thì nói:
“Minh Tuệ chạy chậm thôi.
”
Giọng nàng nhẹ nhàng, chậm rãi nhưng trong lời nói lại ẩn chứa sự uy nghiêm, sau khi nói xong thì nàng lại nói tiếp:
“Có chuyện gì mà đệ lại vào đây?”
Tiểu tử đó nghe vậy thì liền kể hết lại mọi chuyện cho nàng nghe, sau khi nghe xong mọi chuyện nàng chỉ cười rồi nói với tiểu tử tên Minh Tuệ đó:
“Người nam tử đó nói chuyện nghe thì có vẻ như là một câu trêu đùa, hù dọa bình thường nhưng thực chất câu nói đó là một sự cảnh cáo đấy, không những là cảnh cáo đệ mà còn cảnh cáo cả tỷ, cảnh cáo gia tộc mình.
”
Minh Tuệ nghe vậy thì hỏi lại:
“Sao tỷ lại biết được?”
Nữ tử đó nghe vậy thì đáp:
“Cái này thì đệ chỉ cần trải nghiệm đủ nhiều, học hỏi đủ nhiều thì đến một lúc sẽ biết.
”
Minh Tuệ nghe vậy thì hỏi:
“Vậy tỷ có thể dạy cho đệ một ít được không?”
Nữ tử ấy nghe Minh Tuệ hỏi vậy thì gật đầu rồi nói:
“Được, vậy đệ có nhớ thái độ của người nam tử đó như thế nào không?”
Minh Tuệ nghe vậy thì đáp lại ngay:
“Có cái này đệ nhớ vì đệ thấy nam tử kia kể cả ăn nói hay là đi đứng đều bình tĩnh đến dị thường nhưng không phải kiểu bình tĩnh mà lạnh lùng như gia gia hay là tông chủ, sự bình tĩnh của người nam tử ấy nó lạ lắm.
”
Nữ tử đó nghe vậy thì nói:
“Chính cái thái độ bình tĩnh của người nam tử đấy chính là thứ lừa đệ đấy.
”
Minh Tuệ nghe vậy thì hỏi lại:
“Vậy theo ý của tỷ có nghĩa là thái độ bình tĩnh của nam tử kia là giả?”
Nữ tử kia nghe vậy thì lắc đầu rồi từ tốn nói:
“Ý của tỷ không phải là như vậy, tỷ mới chỉ nghe về nam tử ấy qua lời kể của đệ thì làm sao mà tỷ biết được là thái độ bình tĩnh của người nam tử ấy là thật hay giả nhưng ý tỷ nói ở đây là bởi vì chính cái sự bình tĩnh đến dị thường trong từng hành động của người nam tử ấy khiến đệ không nhận ra được sự cảnh cáo trong câu nói đó.
”
Minh Tuệ nghe vậy thì gật đầu tỏ vẻ hiểu rồi nói:
“Nghe tỷ nói thì đệ đã hiểu rồi nhưng nam tử ấy dám cảnh cáo cả đệ, cả tỷ, cả gia tộc của mình vậy đệ phải nói chuyện này với gia gia để gia gia xử lý nam tử này.
”
Nữ tử kia nghe vậy thì cười rồi từ tốn nói:
“Kể cả đệ có mách gia gia về việc này thì gia gia cũng không xử lý giúp đệ đâu, với quyền lực của gia gia chuyện trừng trị người nam tử ấy còn dễ hơn trở bàn tay nhưng với việc này gia gia chắc chắn sẽ không làm.
”
Minh Tuệ nghe vậy thì hỏi lại:
“Tại sao lại vậy thưa tỷ?”
— QUẢNG CÁO —
Event
Nữ tử kia nghe vậy thì đáp lại:
“Tại vì nếu gia gia xử lý việc này giúp đệ thì cái hại đối với gia tộc ta còn nhiều hơn cái lợi rất nhiều.
”
Nữ tử kia đang định nói tiếp thì Minh Tuệ ngắt lời hỏi:
“Tại sao lại vậy thưa tỷ?”
Nữ tử kia sau khi bị ngắt lời cũng không giận mà chỉ từ tốn rồi nói:
“Lần sau không nên ngắt lời người khác nói nghe chưa đặc biệt là gia gia nếu đệ không muốn bị phạt.
”
Minh Tuệ nghe vậy thì gật đầu, nữ tử kia thấy thế thì nói tiếp:
“Để tỷ phân tích một chút cho đệ hiểu, đối với việc này nếu gia gia giải quyết cho đệ thì cái lợi duy