Ba ngày sau
Tại biệt viện của Lăng Huyền Thiên bên ngoài vườn hoa đang có một đám người ngồi đó, mấy người này không phải đội ngũ Lăng Huyền Thiên thì ai.
Ngồi đối diện với bọn họ lại là Bạch Vũ Hải.
Bạch Vũ Hải lấy khế đất đưa cho Lăng Huyền Thiên sau đó nói: “Lăng huynh, đây chính là khế đất của tòa lãnh địa kia”
“Ừm, ngươi còn chuyện gì sao?”
“A, thật không giấu được Lăng huynh chuyện gì! Ta tuy đại diện Bạch gia cũng Thiên môn hợp tác nhưng những sự tình liên quan đến võ lực, chúng ta cũng không thể lộ liễu ra mặt, mong Lăng huynh thông cảm” Bạch Vũ Hải cười khổ nói.
Hắn cũng không còn cách nào khác, ai kêu Bạch gia trước giờ đều rất ít nhúng tay vào thế sự đây.
Ngoài việc thành lập Liệp Hoành thương hội để làm sinh ý, bọn họ thật không mấy lần ra tay.
Tất nhiên càng không thể vì đám người Lăng Huyền Thiên mà đứng ra, nói cho cùng thì lần hợp tác này cũng không có mấy người đồng ý, đây là do hắn tự mình quyết định.
“Chúng ta còn chưa đắc tội ai nha, ngươi lại trù chúng ta xảy ra đánh nhau sao?” Tiểu Ánh lườm Bạch Vũ Hải nói.
Đối với lời nàng nói Bạch Vũ Hải chỉ cười cho qua.
Tiểu Ánh còn nhỏ không hiểu nhưng Lăng Huyền Thiên ba người kia đều là cáo già sao lại không rõ đây, trước không nói bọn họ tại Bắc thành đắc tội không ít thế lực.
Chỉ một đầu Long mạch đã đủ để đám người Bắc thành xem bọn họ như miếng mồi béo bở rồi.
Tuy hắn lấy danh nghĩa Bạch gia đấu giá nhưng chẳng bao lâu khi đám người Lăng Huyền Thiên đến đó thành lập Thiên môn, mọi người đều rõ ràng.
Đến lúc đó bọn họ cũng sẽ không quan tâm đến cái gọi là quy định tại Bắc thành, hay thế lực sau lưng Lăng Huyền Thiên.
Thậm chí đám giám sát mà Thần triều phái tới nơi này cũng sẽ cố gắng để được chia miếng bánh ngọt này đây.
“Tất nhiên” Lăng Huyền Thiên thản nhiên nhìn Bạch Vũ Hải nói.
Ngoài việc làm sinh ý, hắn thật không có ý định liên minh với Bạch gia.
Hắn là ai? Sao lại cần người khác bảo hộ đây.
“Tốt, Lăng huynh sau này gặp lại” Bạch Vũ Hải nghe Lăng Huyền Thiên nói thế thì gật đầu nói, sau đó đứng dậy rời đi.
Mục đích của hắn tới đây chỉ là để đưa khế đất cùng phương thức hợp tác cho Lăng Huyền Thiên, bây giờ mục đích đã làm xong, hắn cũng cần phải về chuẩn bị.
Tuy ngoài miệng hắn nói không trợ giúp Lăng Huyền Thiên, nhưng khi xảy ra chuyện sao có thể mặc kệ đây.
Bởi vì nếu như các thế lực tại Bắc thành nhắm vào Lăng Huyền Thiên, bọn họ chắc chắn có thể biết được hắn cùng Lăng Huyền Thiên hợp tác, như vậy có chút rắc rối.
“Cái này cho ngươi” sau khi Bạch Vũ Hải rời đi Lăng Huyền Thiên nhẹ lấy trong nhẫn trữ vật ra một bông hoa màu tím đưa cho Hồ Nguyệt, đúng là Huyễn Thần hoa không sai.
Chỉ là lúc này đóa hoa này sẫm màu hơn rất nhiều, hơn nữa trên cánh hoa có từng tia pháp tắc dày đặc vô cùng, khiến người ta có cảm giác như chìm vào ảo cảnh vậy.
Hồ Nguyệt đưa tay cầm lấy Huyễn Thần hoa, sau khi cảm nhận thì than nhẹ một tiếng: “Pháp tắc thật nồng đậm!” — QUẢNG CÁO —
“Ngươi đem đóa hoa này hấp thu hẳn là có thể đạt tới bán thần cảnh”
“Đa tạ công tử!”
“Ca ca, ta … ta cũng muốn có!”’ Tiểu Ánh hâm mộ nhìn Hồ Nguyệt sau đó hướng Lăng Huyền Thiên nói.
“Ngươi hẳn là nên học cách vận dụng mộc chi pháp tắc đi.
Nếu như ngươi không thể từ đó ngộ ra thiên niệm, thì đồ vật gì cũng sẽ vô dụng” Lăng Huyền Thiên lườm nàng một cái.
Nha đầu này thiên phú đặc biệt, lại được hắn đưa cho không ít cảm ngộ, vậy mà đến giờ cũng không đạt đến thiên niệmm, đúng là Tô Ngọc Linh thứ hai, luôn không chịu nghiêm túc tu luyện.
“Trước hết chúng ta chuyển đến nơi này trước đi” Lăng Huyền Thiên giơ nhẹ khế đất trong tay sau đó hướng đám người nói.
….
Tại một vùng ngoại ô bên rìa Bắc thành, có một chiếc xe ngựa đang thong dong đi tới, đánh xe là một hòa thượng tướng mạo anh tuấn, không phải Giới Không thì là ai đây.
Sau khi đi được hơn nửa ngày đường Giới Không chỉ phía trước hướng Lăng Huyền Thiên nói: “Lăng công tử, đã tới nơi!”.
Phía trước mặt mọi người là một khu vực hoang sơ, không có chút cây cối.
Tuy nhiên lại có cỏ thấp phủ xanh trên mặt đất.
Người không biết sẽ tưởng rằng nơi này thường xuyên được người làm cỏ để nó mọc như vậy nhưng thực chất những cây cỏ này đều là mọc tự nhiên, kỳ lạ là lại không có cây nào mọc quá một gang tay trông quỷ dị vô cùng.
Chính giữa vùng đất này là một tòa biệt viện rộng lớn, từ cách bài trí đến xem hẳn là của Liệp Hoành thương hội.
Hơn nữa thông qua những vết sơn trên bức tường hẳn là tòa biệt viện này mới được xây dựng không lâu, khỏi đoán cũng biết tất nhiên là do Bạch Vũ Hải làm để đám người Lăng Huyền Thiên ở rồi.
Hồ Nguyệt nhìn căn biệt viện này thì khen ngợi một tiếng: “Tên Bạch Vũ Hải này tâm tư thật cẩn mật”
“Lăng công tử, chẳng lẽ chúng ta xây Thiên môn tại nơi này sao?” Giới Không tò mò hướng Lăng Huyền Thiên hỏi.
Hắn từ Phi Linh thành đi theo Lăng Huyền Thiên đến đây, tất nhiên biết mục đích của Lăng Huyền Thiên chính là xây dựng Thiên môn tại nơi này.
Chỉ là hắn không biết vì sao Lăng Huyền Thiên lại làm thế, thông thường thì mọi người sẽ đặt trụ sở tông môn tại nơi nhiều tài nguyên.
Còn nơi này tuy có Long mạch nhưng Long mạch chỉ giúp tụ tập thiên địa linh khí cùng khí vận.
Còn các khu mỏ hay tài nguyên như linh dược thì nơi này hoàn toàn không có, nếu xây dựng trụ sở tông môn tại đây thì được không bù mất.
— QUẢNG CÁO —
Sở dĩ các thế lực lớn muốn tranh giành Long mạch chỉ là vì bọn họ muốn tìm kiếm địa phương để bồi dưỡng đệ tử nổi bật của mình thôi, còn tài nguyên thì bọn họ có thể lấy từ trụ sở tông môn cung cấp.
“Chính là nơi này” Lăng Huyền Thiên thản nhiên nói, sau đó chậm rãi tiến vào biệt viện.
Hắn cũng không vội vã xây dựng Thiên môn, dù sao chuyện này cũng cần có nhân lực.
….
~ grào grào grào ~
Một ngày này, toàn bộ Bắc thành đều oanh động, bởi vì tại ngoại ô Bắc thành có một hư ảnh Cửu Vĩ Hồ vô cùng to lớn xuất hiện trên bầu trời, đầu Cửu Vĩ Hồ này toàn thân trắng như tuyết, có chín cái