“Ngươi …” Cự Lão Đầu thấy một quyền của mình bị phản chấn cũng là có chút khiếp sợ, miệng hắn cũng có chút máu ứa ra.
Lăng Huyền Thiên cũng không để ý đến Cự Lão Đầu cùng mọi người khiếp sợ, mà trực tiếp một quyền hướng lão đầu kia đánh tới.
Kỳ lạ là tốc độ của hắn tuy vô cùng chậm, nhưng Cự Lão Đầu tựa vô bị định trụ lại vậy, hoàn toàn không thể tránh một quyền này.
~ oanh răng rắc ~
“Ồ, Thổ Chi pháp tắc!” Lăng Huyền Thiên thấy vị trí trước người của Cự Lão Đầu xuất hiện một tầng chắn thì nhẹ lẩm bẩm.
Lúc này tại trước người Cự Lão Đầu đã có một tầng chắn màu vàng nâu bao phủ, chặn lại một quyền của Lăng Huyền Thiên.
Chỉ là tầng chắn này rất nhanh liền xuất hiện vết nứt, sau đó hoàn toàn vỡ vụn.
“Hừ, tiểu tử, vốn lão phu nể tình ngươi trẻ tuổi ngu muội không muốn dùng tới pháp tắc, nhưng ngươi đã không biết điều thì cũng đừng trách lão phu” Cự Lão Đầu ánh mắt lăng lệ nói.
Hắn đường đường là một vị chân thần vậy mà lại bị một tên tiểu tử không rõ tu vi làm phản chấn, hơn nữa còn trực tiếp hướng hắn ra tay sao hắn có thể không tức giận.
Tuy hắn tức giận nhưng cũng không ngu ngốc lao lên cùng Lăng Huyền Thiên so đấu quyền pháp, bởi vì hắn biết không dùng pháp tắc chắc chắn mình sẽ không địch lại tiểu tử này.
Chỉ thấy Cự Lão Đầu nhẹ vung tay, tức thì một cây đại chùy màu đen xuất hiện trong tay hắn.
Cây đại chùy này trên thân có từng tia pháp tắc hiện ra, cùng với pháp tắc lúc này của Cự Lão Đầu giống nhau như đúc.
“Cự Linh Chùy! Không ngờ tiểu tử này có thể ép lão già kia đến mức này” Nạp Lan Chính Hưng thấy cử động của Cự Lão Đầu thì nhẹ than một tiếng.
Đối với bọn hắn mà nói không nhập thần cảnh đều là sâu kiến, Lăng Huyền Thiên tuy không lộ ra khí tức nhưng từ độ tuổi của hắn mọi người chắc chắn hắn không thể nào vào thần cảnh.
Vậy mà hắn lại có thể ép chân thần sử dụng thánh khí cùng pháp tắc, sao có thể không kinh người đây.
“Cự Linh Chùy, là Cự Linh Chùy bát phẩm thánh khí sao?”
“Xong, tiểu tử kia triệt để xong”
“Thần linh nào có dễ trêu đùa như vậy đây”
…..
Đám người quan chiến thấy Cự Lão Đầu lấy ra Cự Linh Chùy thì kinh hô không thôi, thanh chùy này chính là một kiện bát phẩm thánh khí nha.
Thánh khí phàm là đạt tới thất phẩm trở lên sẽ có kèm theo một tia pháp tắc, vì vậy khi chọn lựa thánh khí cấp bậc này mọi người sẽ chọn những thanh có cùng thuộc tính với pháp tắc mà mình ngộ ra, nhằm phát huy uy lực tận cùng của chúng.
— QUẢNG CÁO —
Đặc biệt đối với thần linh mà nói, bọn họ có thể ngày đêm bồi dưỡng pháp tắc trong kiện thánh khí của mình.
Như vậy không chỉ có thể tăng thêm uy lực cho vũ khí, mà còn có thể cùng vũ khí câu thông, sử dụng linh hoạt hơn.
Chính vì vậy khi thần linh sử dụng vũ khí so với lúc bọn họ không sử dụng là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau, thực lực chênh lệch đâu chỉ vài phần.
“Tiểu tử, đi chết đi!” Cự Lão Đầu cũng không quan tâm đám người kia kinh sợ, hắn trực tiếp cầm Cự Linh Chùy hướng Lăng Huyền Thiên đánh xuống.
Theo cử động của hắn, Cự Linh Chùy càng lúc càng biến lớn.
Vốn dĩ nó chỉ giống như một chiếc búa nhỏ nhưng sau khi hắn đập xuống thì nó đã hóa thành một thanh cự chùy vô cùng to lớn, che phủ cả một vùng.
Lăng Huyền Thiên thấy thế chỉ nhẹ lắc đầu, thần cảnh tại Phàm giới so với thần cảnh tại Thần giới thật sự khác biệt rất lớn.
Lão đầu này tuy có thánh khí, nhưng cũng không có công pháp phù hợp với nó, càng đừng nói đến chuyện tu luyện thần thông.
Nếu không hắn sẽ không đời nào dùng thánh khí như búa đập đây, càng nghĩ Lăng Huyền Thiên càng muốn phát triển Phàm giới một chút.
“Tên tiểu tử bị sao đây? Không thấy cự chùy sắp đập trúng người hắn sao?”
“Hẳn là bị dọa đến sợ đi, dù sao khí tức của Cự Lão Đầu lúc này thật sự quá khủng khiếp”
“Ngu ngốc, hắn hẳn là bị Thổ Chi pháp tắc khống chế trọng lực khiến người không thể cử động”
…..
Từng người từng người ngước nhìn nam tử đứng dưới cự chùy kia, rất nhiều người cho rằng hắn chắc chắn sẽ bị đập nát.
Nhưng cũng có người biết Lăng Huyền Thiên chắc chắn không dễ dàng như vậy bị giết đi, dù sao thì Nạp Lan gia lão tổ còn ở đây, hắn chắc chắn không thể để Lăng Huyền Thiên chết tại nơi này.
“Thiếu gia, tại sao Nạp Lan Chính Hưng còn không ra tay cứu Lăng Huyền Thiên?” Bạch Hạo hướng Bạch Vũ Hải nghi hoặc hỏi.
“Hẳn là chưa đến lúc đi!” Bạch Vũ Hải chỉ nhẹ giọng nói, hắn cũng không có nhiều lời.
Bởi vì bản thân hắn cũng rất muốn biết rốt cuộc giới hạn của nam tử kia là tại đâu đây.
Hắn có thể cùng thần linh chống lại sao?
….
“Dùng Thổ Chi pháp tắc cô đọng không gian nhằm hạn chế hành động của ta sao” Lăng Huyền Thiên lắc đầu mỉm cười, sau đó hắn nhẹ đưa tay về phía cự chùy đánh xuống.
~ oanh rầm ~
— QUẢNG CÁO —
“Cái ….
cái gì?”
“Tên này là quái vật sao?”
“Ta thiên! Thiên lý ở đâu đây?”
…..
Mọi người vừa thấy Lăng Huyền Thiên cử động vốn đều khinh bỉ trong lòng, nhưng một giây sau bọn họ đều triệt để điên cuồng.
Bọn họ đang thấy cái gì đây? Một tên tiểu tử lại có thể đưa tay cản lại bát phẩm thánh khí, hơn nữa còn là bát phẩm thánh khí do chân thần sử dụng.
Thật sự là không có thiên lý sao?
“Ngươi ….
ngươi” Cự Lão Đầu cũng hoảng sợ chỉ Lăng Huyền Thiên nói không lên lời.
Một chùy này hắn đã dùng hết chín phần mười thực lực, cho dù là chân thần cao giai cũng không thể nhẹ nhõm như vậy đỡ lấy đi.
Hắn cũng không kỳ quái