Ngao Thế vừa lên tiếng, đám người con cháu quý tộc cũng đều lần lượt phụ họa theo.
Bọn họ đã bị Lăng Tiếu Thiên chèn ép một vòng, sao có thể để hắn chèn ép thêm vòng nữa đây.
“Càn rỡ!” Lữ Hồng thấy mọi người phản ứng thì nhẹ thét một tiếng.
Từ khi nào quyết định của viện trưởng lại là đám tiểu tử này có thể phản đối.
Mục Uy Long thì không phản ứng gì nhiều, thái độ hiền hòa nói: “Vậy các ngươi muốn như thế nào?”.
Hắn cũng không nghi ngờ Lăng Tiếu Thiên tu luyện hai bộ võ kỹ này từ trước.
Bởi vì chuyện lộ võ kỹ tại Thánh Thiên Viện là không thể xảy ra, hơn nữa những võ kỹ này đều hiếm gặp vô cùng, bên ngoài chắc chắn không có.
Tất nhiên hắn dù biết như vậy nhưng cũng sẽ không nói ra.
Dù sao nơi này đều là con cháu quý tộc, hơn nữa có không ít trưởng lão của bọn họ đang từ xa nhìn lại đây.
Cái cần là chứng cứ, cần phải chứng minh được Lăng Tiếu Thiên tiểu tử này thực sự là vừa tu luyện hai bộ võ kỹ này.
“Bẩm viện trưởng, nếu như Lăng huynh đây thật sự là kỳ tài như vậy.
Vậy thực lực chắc chắn rất mạnh mẽ, ta nghĩ vòng ba chắc chắn không làm khó được huynh ấy.
Nếu như Lăng huynh có thể hoàn thành vòng ba, như vậy hẳn là không còn ai dám dị nghị”.
Ngao Thế cười âm hiểm nói, vòng ba so đấu chiến lực cũng không phải thi đấu tại nơi này.
Hắn hoàn toàn có thể âm thầm đem tiểu tử kia đùa chết nha.
Đến lúc đó ai còn quan tâm hắn có gian lận hay không đây.
“Chuyện này …” Mục Uy Long có chút chần chừ, ban đầu hắn cũng muốn dùng vòng ba để cho tiểu tử kia bớt kiêu ngạo đi.
Nhưng bây giờ hắn lại cảm thấy không cần thiết.
Quan trọng nhất là đám người Ngao Thế này chắc chắn muốn nhắm vào Lăng Tiếu Thiên tại vòng ba.
Như vậy, sợ là hắn sẽ không cách nào hoàn thành khảo thí.
“Tốt, mau chóng thi đi!”
Lúc này một thanh âm nhàn nhạ vang lên, khi mọi người nhìn đến người mở miệng thì có chút kinh nghi.
Tiểu tử này không phải là cuồng mà là điên nha, hai vòng đầu ngươi độc hành khảo hạch không ai có thể làm gì ngươi.
Nhưng vòng ba lại khác, là sức chiến đấu nha, hơn nữa còn là tập thể tranh đấu.
Như vậy ngươi sẽ là người bị nhằm vào nhiều nhất đây.
Vậy mà lại còn nôn nóng đi chịu chết sao.
Đúng vậy, người nói câu đó chính là Lăng Huyền Thiên.
Hắn lúc này đã ngáp một hơi dài, từ lúc khảo thí đến giờ đã làm mất không ít thời gian của hắn.
Hắn thật không rảnh rỗi tiếp tục xem đám người này cãi nhau.
Còn chuyện hắn gian lận hay không, cũng không phải những tiểu tử này có thể đánh giá.
Chỉ là hai môn võ kỹ huyền cấp mà thôi, hắn chỉ cần liếc mắt là có thể tu thành viên mãn.
Thậm chí có thể đạt đến đại viên mãn trong truyền thuyết, chỉ là hắn không muốn lộ ra mà thôi.
“Được rồi, Lữ đặc sứ bắt đầu vòng ba đi!” Mục Uy Long cũng không thể nói gì thêm, nhẹ thở dài hướng Lữ Hồng nói.
Bây giờ hắn chỉ có thể hy vọng Lăng Tiếu Thiên có thể tạo kỳ tích mà thôi.
— QUẢNG CÁO —
Lữ Hồng nghe vậy lập tức gật đầu sau đó hướng mọi người nói: “Các ngươi đi theo ta!”.
Mọi người đi theo Lữ Hồng một đoạn thì thấy trước mặt xuất hiện một hẻm núi nhỏ.
Tất nhiên nhỏ ở đây là so với toàn bộ Thánh Thiên Viện là nhỏ, nhưng so với những vùng lãnh thổ khác hẻm núi này thậm chí có thể sánh ngang với một tòa thành cỡ nhỏ.
“Phía trước chính là Huyết Hải Sơn Mạch, bên trong có vô số linh thú cùng thánh thú.
Việc của các ngươi chính là tìm về một đóa hoa màu tím, gọi là Tử Bì Hoa.
Các ngươi có thời gian ba ngày tìm kiếm, người nào có thể mang Tử Bì Hoa về thì có thể gia nhập Thánh Thiên Viện, hơn nữa số lượng càng nhiều thì vị trí càng cao, ban thưởng cũng sẽ càng phong phú”.
Lữ Hồng hướng mọi người nói.
Sau khi đưa hình vẽ Tử Bì Hoa cho mọi người nhận thức, hắn lại tiếp tục lên tiếng: “Nhớ kỹ khảo hạch này cũng không giống những vòng trước.
Trước đó chỉ là xác định thiên phú của các ngươi nên không có nguy hiểm gì.
Nhưng, lần này là tự mình các ngươi hành động, sống chết do mình.
Cũng sẽ không có người cứu các ngươi, ai muốn rời khỏi bây giờ vẫn còn kịp”.
Thấy mọi người đều im lặng không có ý muốn rời khỏi, Lữ Hồng nhẹ gật đầu nói: “Vòng ba chính thức bắt đầu!”.
Theo âm thanh của hắn vang lên, trận pháp phong tỏa Huyết Hải Sơn Mạch ầm ầm chuyển động tạo ra một cánh cửa nhỏ để mọi người tiến vào.
“Hy vọng ngươi có thể sống trở ra đi” khi thấy mọi người vô hết Lữ Hồng đưa mắt nhìn Lăng Huyền Thiên thở dài nói, sau đó hắn mới từ từ đóng trận pháp lại.
Thiên tài ai không ưa thích đây? Đáng tiếc số người ghen ghét ngươi so với ưa thích lại càng nhiều.
Hơn nữa Thánh Thiên Viện có không ít trưởng lão của các thế lực nhất đẳng cùng siêu cấp thể lực tiến nhập.
Một phần vì để quan sát con cháu của mình phát triển, một phần là xem nhà khác có sinh ra vị thiên tài kinh diễm nào không.
Vì vậy mà tại nơi này luôn có cạnh tranh, hơn nữa còn vô cùng tàn khốc.
Quan trọng nhất là viện trưởng cũng các giáo sư cũng khó lòng ra tay giúp ngươi.
Tất nhiên nếu như ngươi là người của bọn họ thì lại khác.
…
Huyết Hải Sơn Mạch, bên trong đều là rừng cây rậm rạp hơn nữa những rừng cây này đều có màu huyết hồng, trông vô cùng quỷ dị.
Lúc này có một chàng trai tướng mạo phàm phàm, thân mặc một bộ trường bào màu trắng đang đưa mắt đánh giá xung quanh.
Sau một hồi Lăng Huyền Thiên mới nhẹ lẩm bẩm: “Không ngờ ngay cả cánh cổng kia cũng có không gian kết giới”.
— QUẢNG CÁO —
Theo lý mà nói bọn họ cùng nhau tiến vào Huyết Hải Sơn Mạch, hẳn là phải