Lúc này, tại bên trong Thánh Thiên Viện mọi người đều đưa mắt nhìn về phía khu vực khảo hạch.
Bởi vì đây là vòng cuối cùng cho nên có không ít đệ tử tại Thánh Thiên Viện đến đây xem.
“Ra … ra rồi!”
“Haiz, năm nay thí sinh thật sự kém cỏi hơn những năm trước nhiều.
Lối ra mở ra lâu như vậy mới bắt đầu có người ra ngoài”
Không ít đệ tử tại Thánh Thiên Viện than phiền vì đám người học viên lần này.
Trước đây mỗi khóa học viên đều rời khỏi Huyết Hải Sơn Mạch ngay thời điểm tiếp điểm mở ra, tất nhiên ai ai cũng sẽ cho rằng bọn họ có thực lực hơn những đám người lề mề kỳ này.
“Ồ, lại là đám người nhà quê này ra trước sao?”
“Ngao Thế rốt cuộc đang làm gì đây? Vòng một, vòng hai thua thì cũng thôi đi, ngay cả vòng này cũng thua đám người này sao?” một tên nam tử gương mặt lạnh lùng nhìn về phía cánh cổng kia lẩm bẩm.
Trước giờ mỗi thời điểm Thánh Thiên Viện khảo hạch, người của Thần Triều đa phần đều đứng nhất cả ba vòng.
Có chăng cũng chỉ có kỳ khảo thí trước đây xuất hiện tên quái thai thiên phú kinh khủng kia, nhưng tại vòng ba bọn họ vẫn là người ra đầu tiên, cũng là người mang về số lượng Tử Bì Hoa nhiều nhất.
Tuy nói ra đầu tiên không thể nói ngươi là người mạnh nhất, nhưng người xuất hiện đầu tiên luôn được chú ý nhất nha.
Đây cũng là lý do trước giờ Thần Triều chưa bao giờ đi sau người khác.
Khi vừa thấy đám người Mộc Liên xuất hiện, tuy Lữ Hồng có chút kinh ngạc nhưng hắn rất nhanh tiến đến kiểm tra số lượng Tử Bì Hoa của bọn họ.
“Hả? Các ngươi nói các ngươi mỗi người chỉ có hai đóa thôi sao?” sau khi xác định mình không nghe nhầm, Lữ Hồng kinh hô một tiếng.
Hắn vừa nói ra lời này mọi người phía dưới đều khinh thường nói: “Ha ha ha, ta còn tưởng sao, nguyên lai là chỉ có hai đóa Tử Bì Hoa.
Hẳn là bị người khác cướp đoạt nên nhanh chân chạy ra đi”.
“Đúng, đúng hẳn là đám người Ngao Thế đang chặn đường cướp đoạt mấy tên nhà quê này”
“Không tệ, nếu không phải mấy năm trước có mấy tên quái thai, ta cũng sẽ làm như hắn vậy!”.
Mọi người ở đây đều khẳng định là đám con cháu quý tộc đang tại bên trong đánh cướp nên mới xuất hiện tình trạng này.
Cho dù là Mục Uy Long cũng suy nghĩ như vậy, chỉ là trong ánh mắt của hắn có chút lo lắng.
Hiển nhiên là hắn lo lắng cho Lăng Tiếu Thiên rồi, tuy nói hắn đã làm những chuyện mình nên làm rồi.
Nếu như tiểu tử đó còn không thể sống sót thật sự không đáng hắn bồi dưỡng, nhưng ai bảo hắn ái tài đây.
Sở dĩ hắn chấp nhận làm viện trưởng tại Thánh Thiên Viện cũng không phải vì lợi ích hay bổng lộc gì.
Nguyên nhân chính là vì hắn muốn bồi dưỡng nhân tài cho Ngũ Hành Giới, chỉ có như vậy mới có một ngày bọn họ lại tiếp tục có thể phi thăng thiên ngoại.
“Lại có người ra kìa!”
“Ồ, lại là một tên nhà quê!”
“Ngươi … ngươi chỉ có ba đóa thôi sao?” — QUẢNG CÁO —
Đối diện với câu hỏi của Lữ Hồng, Từ Khuyết thản nhiên trả lời: “Đúng vậy!”.
Trong lời nói của hắn cũng không có chút cảm xúc nào, thậm chí hắn còn cảm thấy rất hãnh diện khiến cho mọi người có chút không hiểu.
“Chỉ có ba đóa thôi mà hắn làm như hắn lọt vào đệ tam bảng vậy nha”.
Mỗi lần khảo thí Thánh Thiên Viện sẽ có phần thưởng dành cho học viên lọt vào đệ tam bảng.
Đệ tam bảng chia làm vàng, bạc, đồng hơn nữa chỉ xét tại vòng khảo thí cuối cùng mà thôi.
Bởi vì theo Thánh Thiên Viện việc sống sót cùng đạt được mục tiêu đề ra quan trọng hơn rất nhiều so với việc thiên phú của ngươi cao tới đâu.
Ngoại trừ những quái thai như Lăng Huyền Thiên, thiên phú của bọn họ trong mắt mọi người có thể gọi là siêu đẳng.
Nhưng Thánh Thiên Viện cũng sẽ không ban thưởng cho bọn họ, bởi vì quy định đặt ra tất sẽ công bằng áp dụng.
Tuy nhiên sau khi bọn họ tiến nhập vào Thánh Thiên Viện, tài nguyên chắc chắn được phân nhiều hơn người khác rất nhiều.
“Là … là đám người Ngao Thế, còn có cả Vô Ưu của Phật Tông.
Hẳn là bọn họ sẽ chiếm giữ đệ tam bảng lần khảo thí này đi!”
“Bọn họ hình như bị thương không nhẹ?”
“Ta … ta thấy có chút gì đó không đúng!”
Ngay khi Ngao Thế cùng Vô Ưu dẫn đám người con cháu quý tộc ra ngoài thì mọi người đều sôi trào lên.
Bởi vì số lượng người từ bên ngoài tiến vào Thánh Thiên Viện mỗi kỳ đều ít ỏi vô cùng, vì vậy cũng không có mấy người quan tâm đến bọn họ.
Phần lớn những người tại nơi đây đều là người của những siêu cấp thế lực hay nhất đẳng thế lực tiến vào từ kỳ trước.
Bọn họ tất nhiên sẽ cổ vũ cho người mình rồi, cho dù có hiềm khích thì bọn họ cũng sẽ không lộ ra trước mặt người ngoài.
“Cái … cái gì? Các ngươi nói lại lần nữa ta xem?”
Thấy Lữ Hồng lớn tiếng hỏi lại, đám người con cháu quý tộc đều cúi đầu không nói.
Chỉ có Ngao Thế với Vô Ưu vẫn có thể tỏ ra trấn tịnh hít sâu một hơi sau đó đồng thanh nói: “Chỉ một đóa!”.
“Ta … ta thiên!”
“Chuyện gì xảy ra? Đám người này sao chỉ có một đóa Tử Bì Hoa?”
“Chẳng lẽ Tử Bì Hoa bên trong Huyết Hải Sơn Mạch đều bị yêu thú ăn hết sao?”
Đám người vừa nghe thấy bọn người Ngao Thế mỗi người chỉ có một đóa Tử Bì Hoa thì triệt để bùng nổ.
Tử Bì Hoa sinh sản rất nhanh, hơn nữa bên trong Huyết Hải Sơn Mạch có rất nhiều khu vực riêng để trồng chúng.
Vì vậy mà mỗi kỳ khảo hạch người mang về ít nhất cũng là mười mấy đóa.
Bây giờ đám người Mộc Liên mang về mỗi người hai đóa thì cũng thôi đi.
Dù sao ai cũng nghĩ là bọn họ bị người của Thần Triều cướp đoạt hết đi, chỉ để lại một ít để thông qua khảo hạch.
Nhưng bây giờ đám người Ngao Thế thậm chí còn ít hơn đám người nhà quê kia, sao bọn họ có thể không kinh hãi.
— QUẢNG CÁO —
Bỗng mọi người đưa mắt nhìn về phía Từ Khuyết, rốt cuộc bọn họ đã hiểu vì sao tên da đen này lại tự hào như vậy rồi.
Không phải là hắn sẽ đứng đầu trong kỳ khảo hạch lần này chứ? Dù sao thì cánh cổng kia sắp đóng lại rồi, chắc là không còn người bên trong nữa đi.
Mục Uy Long ánh mắt đăm chiêu hết nhìn đám người Ngao Thế lại nhìn về phía cánh cửa kia.
Nếu như Lăng Tiếu Thiên không ra được hắn nhất định phải xét hỏi Ngao Thế một phen, nếu như tiểu tử kia chưa chết hắn chắc chắn sẽ tiến vào cứu người.
“Hình như tiểu tử mập mạp kia cũng không thấy đâu!” Ngũ Đại Tán Tiên sao không biết viện trưởng ái tài, vì vậy mới nói thêm một câu.
“Ừm!”.
Nghe bọn họ nói vậy ánh mặt của Mục Uy Long càng thêm kiên quyết, Lộ Huyền Cơ thiên phú cũng rất không tầm thường.
Chỉ là thiên phú của Lăng Tiếu Thiên thật sự quá cao khiến hắn