Lăng Huyền Thiên đứng đối diện Lâm Vô Minh lặng nhìn huyền nguyên kim quy lắc đầu cười nhẹ.
Thật sự coi là núp trong thánh khí thì sẽ an toàn sao.
Nhưng đầu thánh khí này không tệ có thể thích hợp cho người Thiên Huyền tông sử dụng.
Hắn sẽ không lãng phí.
“Tốt! Nếu ngươi đã chuẩn bị xong.
Ta sẽ đưa người lên đường” Lăng Huyền Thiên thản nhiên nói.
Theo sau đó những đám mây đen trên bầu trời ngày càng dày đặc.
Đặc biệt là tại trên đỉnh đầu của Lăng Huyền Thiên.
Sau đó hắn từ từ nhắm hai mắt lại, trên người hắn tản ra từng tầng từng tầng vụ khí màu vàng.
Kế đó hắn nhẹ đưa tay phải ra tức thì trên tay của hắn xuất hiện một cây tiễn màu vàng kim dài hơn một trượng.
Trên đó có một con kim long màu vàng đang quấn từ đuôi đến đầu tiễn.
Trông vô cùng sinh động.
“Kim long diệt hồn tiễn.
Diệt” Lăng Huyền Thiên nhẹ giọng một tiếng.
Cùng lúc đó kim long tiễn dùng một tốc độ vô cùng kinh người bay về phía Lâm Vô Minh bên trong huyền nguyên kim quy.
Thậm chí không gian xung quanh kim long tiễn cũng xuất hiện từng vết rách nhỏ, mắt thường rất khó nhìn thấy.
Nói thì chậm diễn ra thì nhanh, mọi người chỉ vừa kịp nghe Lăng Huyền Thiên thanh âm thì, bên kia Lâm Vô Minh đang trốn tại huyền nguyên kim quy đã bị kim long tiễn xuyên qua mi tâm.
Chết không thể lại chết thêm.
Thần không cũng triệt để bị huỷ.
Lăng Huyền Thiên vẫy tay một cái, huyền nguyên kim quy liền bay về phía hắn.
Còn thân thể của Lâm Vô Minh thì là từ trong huyền nguyên kim quy rớt ra.
Thân thể hắn lành lạnh như cũ, không có vết thương, cũng không có vết máu.
Chỉ là đôi mắt hắn trợn trừng cùng với đó tại giữ trán của hắn có một chấm nhỏ màu vàng.
Bên trên tựa như có một đầu kim long đang bay lượn.
Đúng vậy, kim long diệt hồn trực tiếp thôn phệ thánh hồn của hắn.
Đến chết hắn cũng khôn thể tin được là tại sao bản thân trốn trong thánh khí mà vẫn bị một kích đắt giết.
~ Tĩnh ~
Toàn trường lúc này như chết lặng, thậm chí có thể nghe được từng nhịp tim cùng nhịp thở của mỗi người.
Một vị trung giai nguyên thánh cứ như vậy ngã xuống.
Thậm chí là bị giết bởi chỉ một chiêu trong tay một tên tiểu tử không ai biết đến.
Ai cũng không thể tin được.
“Thiếu gia vô địch nha!” Tô Ngọc Linh như cũng không cảm thấy bất ngờ gì bay tới ôm cánh tay của hắn.
Dù sao thì nàng cũng không lần đầu tiên thấy thiếu gia dùng kim long diệt hồn tiễn.
Thậm chí trước đây thiếu gia dùng còn mạnh hơn rất rất nhiều.
“Hắn … hắn thật sự chỉ là một thiếu niên sao?” Bách Lý Ngự Vân cũng là ngơ ngác lẩm bẩm.
Nàng trước đây vẫn luôn muốn cùng Lăng Huyền Thiên đấu một trận.
Nhưng bây giờ mới biết mình cỡ nào ngu ngốc.
“Cũng may hắn còn nợ ta một ân tình a!” nàng cũng không nghĩ nhiều nhẹ mỉm cười.
Nàng tin chắc Lăng Huyền Thiên chắc chắn sẽ trả lại ân tình cho nàng.
— QUẢNG CÁO —
“Thánh tử, giờ người còn cảm thấy lão phu sai không a?” Hà lão nhẹ nhìn Trịnh Dương nói.
Mặc dù hắn biết Lăng Huyền Thiên rất mạnh, nhưng giờ xem ra còn mạnh hơn trong tưởng tượng của hắn.
“Đúng, hắn thật rất mạnh”.
Lúc này khi mọi người kịp tỉnh lại thì toàn Cổ Loa thành như hò hét, mọi người đều nhớ kỹ thân ảnh thiếu niên kia.
Có lẽ Huyền châu sắp biến thiên.
“Ta ta thiên! Một vị thánh cảnh cứ như vậy ngã xuống!”
“Thiên Huyền tông thật quật khởi! Không hổ danh một thời tại tông môn từng đứng đầu Huyền châu”
“Truyền tin về tông môn lập tức cùng Thiên Huyền tông giao hảo”
Không để ý đến mọi người phản ứng.
Lăng Huyền Thiên nhìn một chút vị trí mấy tên tông chủ của thập tông nói: “Ta Lăng Huyền Thiên trước giờ đều rất ưa thích làm việc một cách công bằng.
Vì vậy những tông môn chủ động nhường danh ngạch cho Thiên Huyền tông, ta sẽ giữ nguyên danh ngạch của họ như những năm trước đây.
Còn về các vị nếu muốn có danh ngạch có thể liên hệ Hoàng Phủ tông chủ.
Tất nhiên những người không muốn mua danh ngạch mà muốn đi tới Hoả Thần cung có thể lấy Lâm Vô Minh làm gương”
Nói xong hắn thản nhiên cùng Tô Ngọc Linh rời đi.
Tông chủ của thập tông mặc dù vẻ mặc rất khó coi nhưng cũng không ai lại nói gì.
Tất cả đều là tìm cách sớm mua lại danh ngạch từ Thiên Huyền tông.
Dù sao thì Hoả Thần cung cũng sắp mở ra.
Tại thời điểm này gây sự chắc chắn không ai có lợi.
Nhưng sau này bọn họ nhất định đòi lại những gì mà Thiên Huyền tông nợ bọn họ.
Lúc này Huyền châu đều đang loan truyền hình ảnh của một thiếu niên nam tử.
Thân mặc một bộ trường bào màu trắng.
Khuôn mặt vô cùng tuấn tú, không chỉ thể tu vi của hắn vô cùng cao thâm.
Thậm chí có người nói hắn là một vị thánh linh cảnh.
Chỉ là không ai rõ thực hư bên trong.
Linh Ẩn tông bên trong
Tại một hàng động đang ngồi đó một lão già mắt híp, một bộ râu dài màu trắng, cùng bộ quần áo vô cùng cũ nát.
Trước mặt hắn một hòn đá đã bị chấn vỡ nát: “Tốt một cái Thiên Huyền tông tiểu tử, dám giết sự đệ ta.
Thù này ta nhất định sẽ trả”
“Ồ, một thiếu niên lại có năng lực như vậy.
Nhất định phải để hắn đầu nhập vào Dạ Minh chúng ta”
…
Bên ngoài Huyền châu như đang sôi trào.
Nhưng thân là người gây ra chuyện này Lăng Huyền Thiên lại không chút để tâm.
— QUẢNG CÁO —
Hắn vẫn một mực cùng Tô Linh Ngọc ăn uống cùng dạo chơi tại Cổ Loa thành.
“A, tiểu bạch kiểm! Chúng ta lại gặp mặt.
Thật là có duyên a!” đang lúc này một nữ tử thân mặc một bộ váy màu đỏ vô cùng diễm lệ hướng Lăng Huyền Thiên nói.
“Duyên phận gì a? Không phải là từ lúc chúng ta đi dạo người ta chạy sau lưng bọn ta a?” Tô Ngọc Linh lườm Bách Lý Ngự Vân nói.
Nha đầu này thật không biết xấu hổ.
Sờ sờ theo sau còn nói là hữu duyên.
“Đúng đúng.
Ngọc Linh tỷ nói đúng nha” bên cạnh nàng Mộ Dung Uyển Nhi cũng gật gù nói.
Nàng từng đến Cổ Loa thành nhiều lần nên cũng phụ trách dẫn bọn họ đi chơi.
Tất nhiên sở dĩ nàng được đi cùng bọn họ là vì nàng đánh quan hệ lên Tô Ngọc Linh.
Dù sao thì Lăng Huyền Thiên lúc nào cũng một bộ tránh người ngàn dặm.
Nên cũng chỉ có thể tạo dưng quan hệ thông qua Tô Ngọc Linh.
“A có sao! Ta vẫn là mộ đường đi lang thang a” Bách Lý Ngự Vân xấu hổ nói.
“Ngươi là muốn ta cho các Vạn Kiếm tông danh ngạch Hoả Thần cung phải không? Nếu vậy dễ làm chúng ta không ai nợ ai” Lăng Huyền Thiên thản nhiên nói.
Theo hắn nghĩ nha