“Từ lúc nào Đan Các chúng ta cần liên thủ với người khác?”
Thanh âm vừa vang lên mọi người đều là chấn kinh.
Bởi vì thanh âm vào trong tai người khác không có phản ứng gì.
Nhưng Võ Ngưu lại bị chấn đến trọng thương.
Hiển nhiên chủ của thanh âm là người của Đan Các, hơn nữa còn rất không hài lòng với cách làm việc của Võ Ngưu.
“Lãnh Thiền đại nhân tha tội! Lãnh Thiền đại nhân tha tội” Võ Ngưu miệng tuy phun ra ngụm máu.
Nhưng hắn cũng không quan tâm đến thương thế của mình mà là quỳ xuống hướng hư không van xin.
Bởi vì hắn biết người tới là ai a.
Sau đó một thân ảnh già nua từ trong không trung hiện ra trước mắt mọi người.
Lão ẩu này thân thể gầy yếu, toàn thân mặc một bộ tro bào.
Tay cầm quải trượng chống tại không trung.
Nhưng vừa nhìn thấy bà lão thì mọi người đều là khiếp sợ không thôi.
Bởi vì bà lão này vậy mà là một vị bán thần cảnh.
Vì sao bọn họ biết ư? Bởi vì thiên địa pháp tắc.
Xung quanh bà lão như có như không từng đoàn hư ảnh màu đỏ.
Tuy vô cùng mờ ảo, nhưng ai cũng có thể nhận ra đây chính là hỏa chi pháp tắc.
Pháp tắc là tồn tại cao nhất trong trời đất.
Mọi người tại đây tuy đều là đại thánh cảnh.
Khoảng cách của bọn họ cùng bán thần cách chỉ là một làn ranh.
Nhưng thực lực không phải là cùng một tầng thứ a.
“Luyện dược thánh sư Lãnh Thiền, tam trưởng lão tại Đan Các?” Mộc Hoa Lê cũng là kinh ngạc thốt lên một tiếng.
Lãnh Thiền không chỉ là một vị bán thần cảnh hơn nữa năng lực luyện dược của nàng cũng vô cùng mạnh mẽ.
Chính vì vậy mà địa vị của nàng tại Đan Các vô cùng cao quý.
Thật không ngờ chỉ vì vài tờ đan phương lại có thể khiến nàng đến nơi này.
“Hừ” Lãnh Thiền nhìn Võ Ngưu hừ lạnh một tiếng.
Cũng không tiếp tục để ý đến hắn nữa.
Mà đưa ánh mắt nhìn về phía cửu vỹ hồ cùng Tiểu Ánh.
Lúc này hai người cũng đã đem Liễu gia lão tổ Liễu Đức giết chết.
Nên đã đến cạnh vị trí của đám người Lăng Huyền Thiên.
“Thật không ngờ tại Bắc châu nơi hẻo lánh này lại để ta gặp được một đầu cửu vĩ hồ.
Cùng một tiểu nha đầu có thể sử dụng niệm lực.
Thật đáng kinh ngạc a!” Lãnh Thiền đánh giá Tiểu Ánh cùng cửu vĩ hồ một chút rồi nói.
Người khác có thể không biết đến niệm lực tồn tại.
Nhưng nàng địa vị cao quý, hơn nữa từng tiếp xúc với chân thần.
Tất nhiên hiểu biết không ít.
Há không nhìn ra được nha đầu kia sử dụng là tâm niệm a.
Vốn chuyến đi lần này Các chủ cử nàng đi theo chỉ là phòng ngừa vạn nhất.
Bởi vì một chút tình huống đặc thù nên Đan Các vị thế tại Trung châu đang dần yếu đi.
Chính vì thế mà bọn họ nhất định không thể để có đan phương rơi vào tay người khác.
Nên khi nghe tin tại nơi này có động phủ của luyện dược thánh sư.
Hơn nữa còn có cấp bậc cao đan phương bọn họ liền cử người tới đây.
Theo nàng dự tính dựa vào Võ Văn Trác cùng Võ Ngưu hẳn là dễ dàng đoạt được đan phương vào tay.
Thật không ngờ, không những Võ Văn Trác thất bại.
Đến cả Võ Ngưu nếu như nàng không ra tay hẳn là cũng đồng ý thỏa hiệp chia sẻ đan phương.
Như vậy chuyến này Đan Các không phải là đi về tay không sao.
Đan Các cũng không có thiếu thốn đan phương a.
Thứ bọn họ cần chính là độc chiếm đan phương.
Không để nhà khác có được đan phương.
Trong lúc mọi người đều nghĩ Lãnh Thiền sẽ trực tiếp ra tay cướp đoạt đan phương.
Rồi giết đám người Thiên môn để lấy lại thanh danh cho Đan Các thì nàng lại nói một câu khiến tất cả mọi người đều bất ngờ.
“Nếu các ngươi giao ra đan phương.
Ta có thể tha cho các ngươi một lần”.
— QUẢNG CÁO —
“Cái gì?”
“Vậy mà lại dễ dàng bỏ qua như vậy sao?”
Nàng vừa nói ra khiến mọi người đều ngây ngốc.
Tại sao a? Một vị bán thần cảnh nếu như ra tay thì đám người Thiên môn kia hẳn là toàn diệt a.
Ngay cả Võ Ngưu cũng là hốt hoảng lên tiếng: “Lãnh Thiền đại nhân, không thể tha cho bọn …”
~ bốp ~
Chỉ là hắn chưa nói hết câu thì Lãnh Thiền đã cho hắn một cái bạt tai.
Cái tát này nàng là mang theo cảm ngộ pháp tắc đánh xuống a.
Vì vậy mà Võ Ngưu trực tiếp phun ra một ngụm máu.
Hơn nữa tại mặt của hắn có từng đốm lửa vẫn đang nhẹ đốt lên.
“Sự tình của bản thần ngươi có thể quản sao?” Lãnh Thiền lạnh lùng nhìn Võ Ngưu nói.
Nàng há lại không muốn ra tay với đám người kia.
Không chỉ vì đan phương cùng danh dự của Đan Các.
Quan trọng nhất chính là đầu cửu vĩ hồ kia.
Thánh thú có huyết mạch cao như vậy nếu có thể chắt lọc tinh huyết của nó thì có thể đem tăng lên phẩm chất của đan dược a.
Nhưng là nàng đã sống lâu thành tinh rồi a.
Một thế lực có thể thu phục một đầu thánh thú của Hồ tộc.
Hơn nữa còn có thể giúp một tiểu nữ hài tu luyện niệm lực đến mức tâm niệm.
Vậy chắc chắn sẽ có thần linh.
Bởi vì chỉ có thần linh mới biết cách giúp một người vận dụng niệm lực a.
“Chỉ là đê giai bán thần cảnh cũng có thể xưng thần sao?” vốn mọi người đang vô cùng an tĩnh chờ đợi đám người Lăng Huyền Thiên giao đan phương cho Lãnh Thiền.
Thì một thanh âm rất nhỏ vang lên.
Nhìn lại thì đúng là Tiểu Ánh đang bĩu môi hướng Lăng Huyền Thiên hỏi.
Bởi vì mấy ngày nay đi cùng Lăng Huyền Thiên nên nàng được phổ cập rất nhiều kiến thức.
Nàng biết phải đạt đến chân thần cảnh giới mới có thể xưng thần a.
Vậy mà bà lão này chỉ có tu vi bán thần cảnh đê giai vậy mà lại xưng thần? Nên nàng mới hiếu kỳ hỏi Lăng Huyền Thiên.
Nhưng nàng lại không biết câu nói của nàng đã khiến Lãnh Thiền triệt để tức giận rồi.
Bán thần cảnh tuy không thể xưng thần.
Nhưng tại trong mắt nàng đối với đám sâu kiến này nàng xưng thần thì có làm sao a.
Vậy mà một tiểu nha đầu dám dùng giọng điệu khinh bị như thế nói với nàng.
“Tốt! đã các ngươi tìm chết ta sẽ thành toàn cho các ngươi” Lãnh Thiên vô cùng tức giận nói.
Sau đó hắn chống mạnh quái trượng xuống đất tức thì phạm vi xung quanh đám người Lăng Huyền Thiên đều bị lửa vây quanh.
— QUẢNG CÁO —
Đây chính là sức mạnh của việc ngộ ra pháp tắc.
Dù ngươi không thể sử dụng nhiều nhưng ngươi có thể dựa vào nó để khiến linh khí thiên địa xung quanh sinh ra phản ứng cùng với pháp tắc của ngươi a.
“Xong, Thiên môn triệt để xong a”
“Bán thần ra tay.
Há lại có thể chống lại”
“Thật lợi hại, chúng ta đứng xa ngọn lửa như vậy đều cảm thấy sức nóng.
Pháp tắc cũng không giống như lửa bình thường a”
…
Đám người đứng xem thấy Lãnh Thiền hướng bọn người Lăng Huyền Thiên ra tay thì trong lòng mừng thầm.
Bởi vì bọn họ đều ít nhiều ăn thua thiệt trong tay hắn a.
Tất nhiên có một số người lại không nghĩ như vậy.
Ví dụ như Giới Không, Mạc Vô Tà.
Hai người bọn họ đều đang đưa mắt nhìn xem, rốt cuộc nam tử kia mạnh mẽ đến mức nào a.
Còn về tu vi của hắn chỉ là linh tôn cảnh sao? Hẳn là có thủ đoạn che giấu mà thôi.
Tại vị trí của đám người Bắc Phiệt môn Hạ Như