“Một trăm triệu!”
“Cái gì?”
“Một ức linh thạch, rốt cuộc là người nào có thể bỏ ra cái giá đấy đây”
…
Giá này vừa đưa ra cả tòa đấu giá như bùng nổ, không rõ rốt cuộc là vị đại nhân vật nào có thể đưa ra cái giá này.
Cho dù là các đại thế lực tại Bắc thành cũng không nguyện ý bỏ ra chừng đó linh thạch vì một tờ thánh giai đan phương.
Sau đó bọn họ vội vàng nhìn về phía tầng thượng, chỉ thấy nơi đó đang có một nam một nữ đang cao cao tại thượng nhìn vị trí đấu giá.
Nam tử thì tuấn mỹ mặc một bộ trường bào màu đen, hắn cũng không để ý mọi người kinh ngạc mà chỉ nhẹ mỉm cười nhìn nữ tử bên cạnh hắn.
Nữ tử bên cạnh hắn dáng vóc vô cùng mỹ lệ.
Nàng mặc một bộ váy dài màu xanh, bên trên có thêu từng hình phượng cầm trông vô cùng sặc sỡ, gương mặt nàng vô cùng diễm lệ, từ vầng trán đến cằm của nàng đều như khuôn đúc ra vậy.
Nhưng khí chất của nàng vô cùng lạnh lùng tựa như tiên nữ trên trời, không ai có thể chạm tới.
“Woah, nữ tử kia thật sự rất xinh đẹp”
“Hai người này là ai? Không chỉ ngồi tại tầng thượng mà còn đưa ra mức ra cao như vậy”
“Chẳng lẽ là người từ Trung châu tới sao?”
…
Đám người Lăng Huyền Thiên cũng đưa mắt nhìn về phía hai người.
Tuy nói thánh giai đan phương quý giá, nhưng hiển nhiên không đạt đến mức này rồi.
“Là bọn họ?” khi Giới Không nhìn tới hai người này thì ánh mắt có chút kinh sợ, đúng vậy là kinh sợ chứ không phải kinh ngạc.
Hồ Nguyệt thấy hắn biểu lộ như vậy cũng tò mò hướng Giới Không hỏi: “Ngươi nhận biết bọn họ sao?”
Nói thế nào đi nữa thì Giới Không cũng là một vị đại thánh cảnh.
Hơn nữa còn đến từ Trung châu, cho dù hắn nhìn thấy bán thần cảnh cũng không biểu lộ như vậy.
Chẳng lẽ nói hai người kia có đại lại lịch.
“Nhận biết sao” Giới Không nhìn Hồ Nguyệt khẽ lắc đầu, sau đó tiếp tục nói: “Sợ là tại Trung châu không ai không biết hai người họ đi.
Bọn họ chính là người của Thánh Thiên viện”.
“Thánh Thiên viện? Rất lợi hại sao” — QUẢNG CÁO —
“Nào chỉ lợi hại đây”
Giới Không thấy mọi người tò mò thì hít một hơi hướng bọn họ nói: “Thánh Thiên viện là học viện mạnh mẽ nhất do Thần triều lập ra.
Nhằm chọn lựa nhân tài từ các đại thế lực tiến hành bồi dưỡng.
Điều kiện tiến nhập Thánh Thiên viện vô cùng khó khăn, nhưng mỗi người tại đó đều là nhân trung chi long”
Hồ Nguyệt thấy hắn nói vậy thì ngạc nhiên hỏi: “Thần triều lại tốt như vậy sao? Mở ra để bồi dưỡng nhân tài cho người khác.
Chẳng may sau này bọn họ có ý nghĩ khác thì sao đây?”
Giới Không lắc đầu nhìn nàng nói: “Nào có đơn giản như vậy.
Mục đích chính của Thần triều tuy là chọn lựa nhân tài.
Nhưng cũng có rất nhiều thiên tài bị bọn họ bóp chết”
“Hả?”
Thấy mọi người đều tò mò không rõ Giới Không liền một mực giải thích toàn bộ cho bọn họ.
Nguyên bản Thần triều tuy rằng tìm và bồi dưỡng nhân tài.
Nhưng phàm là những nhân tài thuộc các thế lực uy hiếp đến bọn họ thì bọn họ đều tìm cách sai phái những người đó đi làm những nhiệm vụ không thể hoàn thành, nếu không hoàn thành thì sẽ không được rời khỏi Thánh Thiên viện.
Còn nếu đi thì lại làm sao có thể sống sót trở về đây?
Chính vì thế càng ngày càng ít thế lực nguyện ý cho hậu bối của mình tiến đến Thánh Thiên viện.
Nếu có cũng chỉ để những hậu bối có tư chất cao thôi, còn những người thật sự là nhân trung chi lòng thì đều bồi dưỡng kín đáo.
Còn vì sao bọn họ phải để hậu bối mình tiến vào Thánh Thiên viện ư.
Nguyên nhân đầu tiên chính là vì tài nguyên.
Thần triều vì muốn thật sự chọn lựa những người có tư chất tốt nhất nên tài nguyên bọn họ đổ vào Thánh Thiên viện vô cùng lớn.
Nguyên nhân thứ hai chính là vì Thánh Thiên viện thường xuyên tổ chức thi đấu.
Mà kết quả thi đấu sẽ ảnh hưởng đến tài nguyên bên ngoài mà các nhất đẳng thế lực được phân pháp.
Quan trọng nhất chính là Thần triều uy hiếp.
Nếu như các ngươi một mực không gửi người tài tiến vào Thánh Thiên viện.
Thần triều sẽ mượn cớ các ngươi không có nhân tài, không còn xứng đáng với tư cách nhất đẳng thế lực, tài nguyên cũng bị chia cho người khác.
Vì vậy dù biết có nguy hiểm nhưng vẫn có rất nhiều thế lực cử hậu bối của mình tiến vào Thánh Thiên viện.
“Lòng người thật đáng sợ nha” Tiểu Ánh than nhẹ một tiếng.
Nàng dù sao cũng còn nhỏ, tất nhiên không rành những chuyện mưu kế như vậy.
“Vậy hai người họ lại là ai đây?” Hồ Nguyệt đi vào trọng tâm hỏi Giới Không.
Thánh Thiên viện tuy lợi hại, nhưng không phải ai cũng có thể khiến một vị đại thánh có phản ứng mạnh như vậy a.
Giới Không một lần nữa hướng hai người kia nhìn lại.
Sau đó chậm rãi mở miệng: “Nam tử kia là Đế Nhất, không người biết thân phận thật sự của hắn.
Nhưng có thể chắc chắn một điều hắn là người được Thần triều trọng điểm bồi dưỡng.
Còn nữ tử kia là Tần Mộng Dao, gia gia của nàng chính là một vị thần linh chân chính, hơn nữa thực lực của hắn vô cùng mạnh mẽ.
Đáng nói là thực lực của bọn họ tại Thánh Thiên viện có thể coi là đứng đầu.
Chỉ là không rõ tại sao lại đến Bắc thành đây?” — QUẢNG CÁO —
“Không quan trọng” Lăng Huyền Thiên khẽ lắc đầu, nhìn nam tử gọi là Đế Nhất kia một chút, cũng không tiếp tục để ý đến hai người.
“Một trăm triệu linh thạch lần thứ ba! Tốt đan phương Tĩnh Thần đan chính thực thuộc về hai vị” Mộc Lan cười rạng rỡ nói.
Nói xong nàng trực tiếp cho người đưa đan phương lên tầng thượng.
Đối với những khu vực khác sẽ phải thanh toán ngay khi nhận vật phẩm đấu giá.
Nhưng riêng tầng thượng có một ưu đãi đó là thanh toán tại cuối buổi đấu giá.
Bởi vì những vật bọn họ đấu giá đều có giá trị liên thành, nên thường để bọn họ kiểm tra trước.
Tất nhiên mấy người Lăng Huyền Thiên cũng vậy, nãy giờ phàm là vật phẩm bọn họ đấu giá đều được đưa