Nỗi đau thương dâng lên đến cùng tột, Vương Hán Sơn cắn chặt vành môi gần bật máu, cặp mắt trừng trừng nhìn ngay mặt Cẩm Tiên.
Rồi như một kẻ điên cuồng, Vương Hán Sơn bế xốc lấy Cẩm Tiên dựng ngồi lên nhanh tay điểm vào ba mươi sáu huyệt đạo trên khắp thân mình nàng.
Chính Vương Hán Sơn cũng không hiểu chàng hành động như thế để làm gì, bởi điểm huyệt đâu phải là phương cách chữa trị nội thương trầm trọng cho nạn nhân.
Nhưng đột nhiên Vương Hán Sơn nghe Cẩm Tiên bật tiếng thở phào, sau đó thân hình nàng động đậy.
Sửng sốt cả người, chàng vội ngưng tay trố mắt nhìn nàng không hề chớp.
Quái lạ thay tại sao lại có tình trạng này, quả tình Vương Hán Sơn không hiểu nổi.
Gương mặt tái sạm của Cẩm Tiên từ từ biến đổi trở lại thành màu hồng phấn, đồng thời hai đồi ngực phập phồng, hơi thở bắt đầu điều hòa.
Kinh ngạc đến toát mồ hôi lạnh, Vương Hán Sơn vô cùng sửng sốt trước tình trạng quái gở chưa gặp bao giờ.
Bởi chàng có biết đâu Cẩm Tiên vừa trúng chưởng gây nội thương, lại vừa bị lão Vạn Độc Thần Ma điểm huyệt, linh đan mới vừa hiệu quả mà huyệt đạo còn bế tắc nên nàng cứ mãi hôn mê. Rồi khi chàng điểm vào ba mươi sáu ngọn chỉ, có hai ngọn điểm trúng huyệt Khí Hải và Kiên Phúc nên liền được giải tỏa, nàng buông tiếng thở và cử động.
Vương Hán Sơn hoan hỉ hét :
- Cẩm Tiên! Muội đã sống lại rồi!
Chàng đặt nàng nằm xuống mặt cỏ với niềm hoan hỉ vô biên, quên đi nàng hãy còn thoát y bày trọn cả thân hình tuyết ngọc mà đáng