Vạn Độc Quỹ Môn

Hồi 158


trước sau



Dù biết rõ trong lúc nàng hôn mê chàng đã cởi trần nàng, thân thể thầm kín của nàng chàng đã thấy hết nhưng nàng vẫn không hề căm hận chàng một chút nào cả.



Nàng hiểu tính tình của chàng hơn ai hết. Chàng không là một gã thiếu niên bại hoại, dâm đãng như kẻ khác, bất quá vì cảnh ngộ ác nghiệt chàng mới hành động như thế thôi.



Hơn nữa, hiện giờ chàng đã xuất hiện một gương mặt đẹp tuyệt thế, bình sinh nàng chưa từng thấy bao giờ. Gương mặt ấy đã hút trọn hồn nàng. Giả dĩ vừa rồi nếu chàng có xâm phạm tiết trinh hưởng phút giây hoang lạc trên thân thể nàng cũng chẳng sao, trái lại đó là một điều vô cùng diễm phúc cho nàng.



Giá nếu có được một vị tình lang tư dung, tài mạo tuyệt vời như chàng chẳng phải là một điều vinh hạnh lắm sao?



Lòng nàng rộn rã niềm vui hơn cả vừa bắt gặp một viên đại minh châu vô giá.




Thoăn thoắt gót sen, Cẩm Tiên quay trở lại nắm lấy bàn tay Vương Hán Sơn kéo chàng cùng ngồi sát bên nhau trên phiến đá phẳng lì.



Nàng nhìn chàng tươi cười :



- Nào, Vương ca hãy kể lại câu chuyện vừa qua cho muội nghe đi.



Mùi hương trinh nữ từ cửa miệng xinh xắn của Cẩm Tiên phả vào mặt Vương Hán Sơn làm chàng ngây ngất suýt phải hôn mê.



So sánh về nhan sắc, Cẩm Tiên và Thượng Quan Linh Phụng đều xinh đẹp như hai nàng tiên nữ giáng trần khó mà phân biệt ai hơn ai kém.



Trái tim của Vương Hán Sơn ngập hình bóng của Thượng Quan Linh Phụng, bằng không trong cảnh ngộ này chàng đã siết chặt lấy Cẩm Tiên, xối lên khắp thân hình nàng một trận mưa hôn và diễn ra một trận tình xoáy lốc.



Đằng hắng mấy tiếng Vương Hán Sơn lần lượt thuật lại chuyện chàng đi tìm nàng, bất ngờ gặp được Thượng Quan Kỳ Long, Sơn Đông Tuyệt Thủ và Thượng Quan Linh Phụng chưa kịp nói rõ các biến cố xảy ra chợt nghe tiếng sấm chưởng nổ vang, liền khẩn cấp kéo nhau lên núi lục soát, bắt gặp mảnh áo của nàng và dấu máu bên bờ vực, chàng hiểu ngay nàng thọ nạn nên liều lĩnh xuống đây gặp nàng đang bất tỉnh, thương thế vô cùng trầm trọng. Chàng cho nàng uống linh đan vô hiệu, trong lúc bối rối cuống cuồng, bắt buộc chàng phải sử dụng phương cách không thường Âm Dương Nhị Khí mới có chuyện thoát y nàng, dù vậy chàng chưa hề xâm phạm tiết trinh nàng, trước sau mọi việc đều nói rõ cho nàng nghe.



Thoạt đầu nghe Vương Hán Sơn kể chuyện Cẩm Tiên vô cùng xúc động, nhưng đến khi được biết Thượng Quan Linh Phụng xuất hiện ở nơi

này bao nhiêu mộng đẹp, ước mơ của nàng vụt biến tan thành mây khói.



Thượng Quan Linh Phụng đã gặp lại Vương Hán Sơn, nàng chỉ là một cái bóng mờ.



Giá nếu là kẻ khác Cẩm Tiên nhất định không nhường. Nàng phải chiếm cho bằng được Vương Hán Sơn. Nhưng Thượng Quan Linh Phụng là cô bạn gái chí thân của nàng, tình như thủ túc, nàng không thể nhẫn tâm cướp đoạt hạnh phúc của bạn.




Bất giác Cẩm Tiên buông tiếng thở dài chán nản.



Vương Hán Sơn day qua ngạc nhiên :



- Cẩm Tiên! Muội làm sao thế?



Cẩm Tiên lắc đầu :



- Không sao cả, nghe câu chuyện Vương ca kể muội chỉ xúc động một chút thôi.



Một nỗi hoài nghi thoáng qua trong lòng, Vương Hán Sơn nhìn Cẩm Tiên chăm chú :



- Cẩm muội...



Cúi gầm mặt xuống tránh cái nhìn soi mói của Vương Hán Sơn, Cẩm Tiên buồn bã :



- Vương ca muốn nói gì?



Ngày thường tính tình Cẩm Tiên láu lỉnh, giảo hoạt nhưng giờ đây nàng trở lại một thiếu nữ hết sức nhu tình khiến cho Vương Hán Sơn vô cùng xúc động.




Chàng đã hiểu rõ tâm trạng của nàng, mấy lần định nói mấy câu an ủi nhưng rồi lại thôi.



Chàng đã yêu Thượng Quan Linh Phụng không thể yêu luôn cả Cẩm Tiên chỉ vì hai người là đôi bạn.



Một cơn gió lạnh thổi qua làm cho Vương Hán Sơn giật mình cắt đứt luồng suy tư thầm kín.



Vương Hán Sơn đứng dậy nói mau :



- Cẩm muội! Chúng ta đi thôi.



Uể oải đứng lên, Cẩm Tiên đi theo Vương Hán Sơn tiến đến đường lên miệng vực...



Vút... vút!



Cả hai cùng song song thi triển khinh công tới đáy vực...



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện