Phi Bằng tỉnh lại giữa lòng hang vắng lặng.
Gã cất tiếng kêu :
- Linh muội...
- Linh muội đâu rồi?
Chẳng có tiếng người đáp lại.
Gã lại gào to hơn :
- Linh Phụng.
Chỉ có tiếng dội từ vách đá, còn gã thì mệt ngất.
Đưa ánh mắt nhìn quanh, Phi Bằng thấy trên nền hang có nhiều dấu giày lạ, nhưng tuyệt nhiên chẳng còn một bóng người.
Gã ngạc nhiên lẩm bẩm :
- Quái lạ thật những kẻ nào đã tới đây? Còn Linh Phụng đâu rồi.
Tập trung trí nhớ, Phi Bằng hiểu dần ra sự việc vừa qua. Gã thử sức với những chiêu thức đầu tiên của pho bí kíp và đã hôn mê bất tỉnh...
Sự thật nếu là một cao thủ võ lâm mà hành công luyện khí quá sức vẫn chết đột tử vì bị tẩu hỏa nhập ma. Nhưng Phi Bằng nhờ Linh Phụng đã tiếp truyền nội lực đả thông huyệt đạo, lại cho uống cỏ linh chi nên nhất thời chưa hồi tỉnh, song linh chi thấm vào gã sẽ thoát qua cơn nguy hiểm.
Nhớ đến buổi luyện công, Phi Bằng lật đật đi tìm nửa pho Thiên Chiêu Sưu Lục...
Linh Phụng biến mất cùng nửa pho bí kíp... và có nhiều kẻ tới đây... một biến cố gì xảy ra... trong lúc hôn mê gã chẳng biết gì cả. Nhưng bọn người đã tới đây hẳn là chẳng phải kẻ thù, nếu không ta đã bị giết.
Gã chép miệng :
- Kỳ quái thật, phải tìm cho ra Linh Phụng mới hiểu nguyên nhân.
Phi Bằng lại vươn mình lên nhưng mặt mày choáng váng. Gã vội ngồi xuống vận hành chân khí, khôi phục nội lực...
Thời gian chậm chạp trôi qua, chân khí từ huyệt Đan Điền tỏa đi cá kinh mạch, Phi Bằng từ từ lấy lại được sức khỏe và tinh thần tỉnh táo bình