Nàng chập song thủ, triển vận kình công quật tới một chiêu Thần Lôi Phá Thạch như tia chớp...
Rầm...
Tiếng nổ khủng khiếp vang rền, cát bụi bay mù mịt.
Quần hùng giật thót tim.
Mọi người căng mắt nhìn. Khi cát bụi vừa tan thì ngàn cái miệng đều ồ lên một tiếng.
Cả ngọn đồi nhỏ bên thung lũng bị chiêu Thần Lôi Phá Thạch đập tan thành bụi bay đi mất tích.
Hãi hùng khiếp đảm vô cùng, đám quần hùng xanh mặt, chẳng ai bảo ai cứ tự nhiên rời khỏi thung lũng phóng vèo đi biệt dạng.
Ngọn đồi như thế còn nát tan, xương thịt nào chịu thấu?
Sơn Đông Tuyệt Thủ la vang :
- Hảo công phu... chỉ mới vài chiêu đầu đã thấy thần sầu siêu tuyệt... Nếu Linh Phụng luyện hết Thiên Chiêu Sưu Lục thì thật uy lực vô biên, võ công tuyệt thế.
Thượng Quan Linh Phụng khoanh tay mỉm cười.
Giữa thung lũng chỉ còn lại Liễu Phẩm đại sư và Lăng Phong sư thái. Hai người liếc mắt nhìn nhau...
Lăng Phong sư thái sắc diện đổi hẳn lặng lẽ gật đầu.
Liễu Phẩm đại sư cũng nhếch mép :
- Ta về thôi...
Cả hai nhấc mình khỏi mặt đất phóng vút đi như những mũi tên, chỉ trong chớp mắt không còn thấy bóng mình nữa.
Song lúc ấy trong rặng cây phía ngoài thung lũng lại dao động lạ lùng như có cơn gió lốc...
Vèo vèo vèo...
Những hình bóng đủ màu y phục từ nơi ẩn núp bay vút lên, phóng nhanh về bốn hướng...
Lão câm Trương Lộng nhảy nhót ậm ọe ra vẻ thú vị lắm.
Kim Điêu Đại Kiệt mỉm cười, trỏ tay về tứ hướng :
- Đó là bọn