Vốn là kẻ thật thà, nghe những lời của lão giả Hán Sơn vội chắp tay :
- Vãn bối chân thành muốn xin thọ giáo, mong tiền bối chớ nghi ngờ.
Tạ thần đao cười khà khà :
- Cốt cách của ngươi cũng được, nhưng con tiểu a đầu kia ngó tướng chẳng hiền lương mà ngươi thì đang bị nó xỏ mũi đấy.
Vương Hán Sơn ngượng ngùng đỏ mặt chưa kịp nói gì thì Cẩm Tiên đã nhảy tới, cất giọng the thé :
- Bọn ta muốn tôn ai làm thầy là phải làm thầy, muốn ai toi mạng kẻ ấy cũng khó thoát, tiền bối cứ cân nhắc kỹ đi.
Tạ Đại Đởm cười lạt :
- Ta nhận xét quả không sai, ngươi là con tiểu a đầu ác đức. Ngươi chẳng nể lưỡi đao của ta sao mà dám buông lời bức bách ta?
Hán Sơn vội kéo Cẩm Tiên ra một góc, nói thầm: “Cẩm muội, sao lại vô lễ với Tạ tiền bối?”.
Cô gái nhăn mặt nói nhỏ :
- Lão khùng chẳng chịu nhận bọn ta làm đệ tử thì chọc tức lão ấy, lấy cớ giết lão đi rồi đoạt lấy bảo đao.
Hán Sơn trừng mắt :
- Bộ muội tường giết được Tạ thần đao là dễ lắm sao? Hãy đứng im cho tiểu huynh nói chuyện.
Quay về trước mặt Tạ Đại Đởm, Hán Sơn lại cúi đầu :
- Tiểu muội còn trẻ con, ăn nói thất thế mong tiền