Lúc thấm mệt chàng lại nghỉ ngơi.
Nước uống trong hang có thể hứng từ những tảng thạch nhũ. Bao nhiêu chiếc vú đá tỏa ánh vàng xanh... tuôn ra những giọt nước trong vắt liên tục, sẵn sàng cho chàng giải khát.
- Nhưng còn vật thực thì sao đây?
Hán Sơn cầm đại đao bước ra khỏi cửa hang. Chàng đảo mắt nhìn bao quát một vòng rồi gật gù :
- Ta có thể dùng đao chém thú cũng lo đủ thức ăn hàng ngày rồi tự chế cung nỏ bắn chim, chẳng sợ đói.
Song chàng lại lắc đầu :
- Không, ta không thể rời hang được.
Hán Sơn sợ chàng bỏ đi xa có kẻ nào tình cờ lọt vào hang sẽ phát hiện võ công trên vách đá.
- Nhưng không rời hang làm sao có vật thực?
Đang đăm chiêu suy nghĩ chợt những tiếng kêu lít chít trong hang khiến chàng trai tươi nét mặt.
Chàng bật cười :
- Có nguồn thịt tươi trong hang mà ta quên mất.
Chàng quay vào chụp bắt những con dơi núi béo núc.
Rút dao trủy thủ bên hông, Hán Sơn cắt cổ con dơi và hút máu. Bởi máu dơi được giang hồ truyền tụng là rất bổ dưỡng, tăng cường công lực và chân khí.
Chàng lại gom lá khô, dùng đá nẹt lửa đốt lên từng đống để thui nướng thịt dơi.
Mười ngày sau, Hán Sơn ra trước động thi triển võ công.
Bình bình...
Vách đá đối diện bị sạt lở ngay khi xong thủ của chàng trai phát chưởng, cát bụi bay mù mịt.
Cùng với tiếng nổ của áp khí là một vùng khói đen mờ ảo bao trùm vạn vật mông lung.
Hán Sơn đắc ý reo lên :
- Ôi, ta đã đạt được chiêu đầu, Phá Sơn Song Thủ...
Chàng luyện tiếp qua chiêu thứ hai, chuyển hướng đòn và vận dụng công lực khác hẳn chiêu đầu.
Luyện chưởng, vận khí và nghỉ ngơi ăn uống, thời gian trôi qua một tháng Hán