Rời khỏi tửu quán, Thượng Quan Linh Phụng phóng vèo đi như một làn mây nhỏ.
Không ngờ trong một lúc nghỉ chân nàng đã làm được một việc hữu ích là dằn mặt bọn cướp núi Bích Hổ tứ quái để chúng chùn tay, bớt hung hăng cướp phá lương dân.
Nhìn con đường xuyên sơn chập chùng trước mặt, nàng nói một mình :
- Ta cứ đi dọc đường núi này, gắng sức vượt vài trăm dặm có thể tìm được tung tích phụ mẫu và hai đệ đệ, hoặc biết được hành tung của Vương Hán Sơn.
Nghĩ đến những người thân, Linh Phụng phấn khởi phi hành vùn vụt tựa một mũi tên.
Nàng lướt nhanh qua thung lũng.
Cu rúc... Cu rúc...
Những tiếng chim rừng kêu lạc long trong những lùm cây.
Thình lình... vèo vèo vèo...
Một toán vài chục tên áo xám từ những mỏm đá bắn mình lên xuất thủ hung chiêu ngăn chặn lối phi hành.
Bình bình bình...
Kình khí cuồn cuộn như sóng bủa đầu ghềnh.
Linh Phụng sử dụng thế Thần Điểu Ly Sào bay bổng thân mình lên, song thủ đẩy vụt xuống một chiêu Lôi Công Áp Đỉnh tựa sấm sét, rung chuyển bầu trời... Kình khí của bọn áo xám đột nhiên tan biến mất trong không khí.
Nàng trừng mắt quát :
- Vạn Độc Quỷ môn, bọn ngươi đã tận số mới dám chặn lối bản cô nương. Mau tránh xa kẻo ta giáng mấy chiêu vỡ óc.
Bọn áo xám chao đảo bởi tuyệt chiêu của Linh Phụng. Nhưng chúng vẫn không lùi...
Reo ồ lên một tiếng, bọn chúng tuốt gươm đao sáng lòa xông vào chém cô gái thật hung hăng.
Linh Phụng chỉ cười nhẹ.
Nàng rút phắt thanh kiếm bên hông vung lên, một đạo bạch quang bao bọc lấy châu thân kiếm khí tỏa ra mờ mịt.
Làn bạch quang khiến bọn áo xám chói mắt, đồng thời từ trong kiếm ảnh phát ra những tuyệt chiêu cực độc, công kích tứ phía như có muôn ngàn mũi kiếm. Chỉ qua vài hiệp những tên áo xám gan góc đã suýt rơi đầu nên chúng hoảng sợ dạt cả ra.
Cô gái bật cười :
- Lũ chuột khôn hồn đấy. Muốn áp đảo cô nương thì tụi bay sẽ mất mạng đấy.
Phất nhẹ mấy đường kiếm cho lũ thuộc hạ “Nhện Độc” lùi ra tứ phía, Linh Phụng ung dung toan tiếp tục phi hành.
Bỗng một tiếng thét vang lên buốt óc :
- Con tiện tỳ, đừng mong thoát khỏi vòng vây.
Ầm Ầm Ầm...
Ba đạo kình khí xô ập tới làm Linh Phụng tối mắt.
Cô gái giật mình, vội chuyển bộ lách mình thoát qua chưởng đạo và nàng nhướng mắt nhìn...
Trước mắt nàng là ba gã trung niên, mặt mũi cổ quái cùng xuất chiêu hợp công dữ dội.
Vừa sử dụng Kim Điêu Bạch Anh Kiếm xua đuổi bọn áo xám, Linh Phụng nổi giận khi thấy ba gã kia cũng mặc y phục xám, nơi ngực thêu hình nhện độc lớn tựa cái bát đựng canh. Nàng biết ba gã này thuộc hàng chức sắc của Vạn Độc Quỷ môn toan tru sát nàng.
Trụ bộ vững vàng trên một mỏm đá nơi sườn thung lũng, Linh Phụng thét lanh lảnh :
- Ba gã chán sống, tụi bay