Chiến tranh đổi lấy hòa bình.
Sau lần đó, không ai dám chạm vào Tôn Lập, gã có được hoàn cảnh tu luyện thái bình như mong ước.
Sáu đệ tử bị gã đánh bại, bị sát ý xâm nhập ý thức, thấy gã là vòng tránh, nghiêm trọng nhất là nữ đệ tử đó, thấy gã là nhợt nhạt mặt mày, nắm chặt mười ngón tay.
Sự tình đồn ra, không mang lại danh tiếng gì hay ho mà gã trở thành "Ác đồ bảng" đệ nhất nhân trong các đệ tử ở thư viện.
Các đệ tử có lẽ hiểu chậm hơn nhưng sau mấy ngày đều thông: Tôn Lập thiện chiến thì sao? Cùng lắm giữ được cục diện hiện tại, tạm thời không bị ai bắt nạt.
Dù là nữ đệ tử sợ gã cũng hiểu chỉ nửa năm một năm nữa, khác biệt về thiên tư sẽ thể hiện ra, càng lúc càng rõ.
Tôn Lập thiện chiến hơn nữa thì lúc đó giáng một đạo pháp thuật là y xong đời.
Bất quá hiện tại, tất cả tạm thời ẩn nhẫn.
...
Tôn Lập dạo này nhận ra tu hành tiến bộ vững vàng, tinh quang trong Ấn đường huyệt càng lúc càng sáng, thể nội linh nguyên vận hành đã như ngón tay cái.
Tại thế tục võ lâm chi trung, như thế tuyệt đối là siêu phàm nhưng tại Tố Bão sơn, Tôn Lập biết mình miễn cưỡng được coi là trung bình.
Gã tuy chưa so với ai nhưng xem ra suy đoán không sai.
Gã tu hành nhanh hay chậm, hai kẻ trong óc chưa từng nhận xét.
Hơn mười ngày qua đi, các đệ tử nhập môn đầy tháng, đều khẩn trương hẳn, từ nhóm chữ Giáp đến nhóm chữ Đinh đều chuẩn bị dự kỳ thi đầu trong nhập môn thất khảo.
Trong thời gian này, thiên chi kiêu tử Bảo lưu tuệ căn Điền Anh Đông đột phá cảnh giới thành công, bằng pháp quyết cơ sở “Thiên hà quyết” đạt tới "Phàm nhân cảnh", tu hành hai mươi mốt ngày đã thoát ly Dung nhân cảnh, trở thành người có tốc độ tu hành nhanh nhất trong số các đệ tử mới nhập môn của Tố Bão sơn!
Tần Thiên Trảm không kém gì, dưới áp lực, chỉ sau một ngày cũng thành công phá quan, tấn thăng Phàm nhân cảnh.
Hai người này vốn là hi vọng của Tố Bão sơn, đủ nguồn lực dồn vào, có thành tích này không lạ nhưng vẫn khiến cả Tố Bão sơn phấn chấn.
Vân vân chúng sinh chỉ là dung nhân, đạt Phàm nhân cảnh mới tính là bắt đầu tu hành. Vượt qua Phàm nhân cảnh vào Đạo nhân cảnh mới được coi là tu sĩ thật sự.
Phàm nhân, Đạo nhân, Hiền nhân, Chân nhân, Chí nhân, Thánh nhân, Tiên nhân - thất đại cảnh giới, mỗi cảnh giới có bảy tầng.
Điền Anh Đông và Tần Thiên Trảm đều Phàm nhân cảnh đệ nhất trọng. Đột phá trước khi diễn ra nhập môn thất khảo có lợi lớn với cả hai.
Gần như mọi tân đệ tử đều hâm mộ, bàn luận về thành tựu của lưỡng vị thiên tài, Tôn Lập vẫn vùi đầu khổ tu - thành tựu của người khác không liên quan đến gã, hơn nữa đại đạo dằng dặc, chỉ là tạm thời đi trước, có gì mà phải ghen tị?
Tần Thiên Trảm đột phá xong, năm ngày liền thư viện không có thêm ai. Nhưng tích rồi thì bùng phát, ngày thứ sau có ba đệ tử tư chất bất ngang nhau của nhóm chữ Giáp cùng đột phá Phàm nhân cảnh!
Mấy ngày sau đó liên tục có đệ tử đột phá, tổng cộng chín người đạt Phàm nhân cảnh trước khi nhập môn thất khảo diễn ra.
Có đến tám người thuộc nhóm chữ Giáp, chỉ một thuộc nhóm chữ Ất.
Nhóm chữ Giáp mỗi tháng một viên Cửu khí đơn, mười khối linh thạch, đệ tử nhóm chữ Ất một viên Cửu khí đơn, tám khối linh thạch. Chín người đột phá này tiêu hao không chỉ thế.
Điền Anh Đông và Tần Thiên Trảm không tính, sư tôn cả hai ngầm cấp đơn dược và linh thạch chỉ e hơn tất cả các đệ tử khác cộng lại.
Những đệ tử nhóm chữ Giáp đột phá đều có bối cảnh, trước khi nhập sơn môn thì gia tộc đã chuẩn bị cho nhiều linh thạch. Cả vị đệ tử nhóm chữ Ất đó cũng quan hệ mật thiết với Sùng Trọng, không biết thỏa thuận gì mà Sùng Trọng cho y ba viên Cửu khí đơn!
Quả nhiên tại tu chân giới, thiên tài cũng cần nguồn lực vô cùng vô tận mới mong thành cường giả.
Trong lúc các đệ tử khác hồi hộp đến mức ganh tị thì nhập môn thất khảo sau cùng cũng diễn ra.
Người ra tay đầu tiên là chế khí giảng tập.
Đệ tử bốn nhóm được tập trung tại giáo thất đầu tiên, chế khí giảng tập vào là phất tay, quyển thi bang tung rơi xuống trước mặt mỗi người!
Tôn Lập ngậm bút lông, gã hiểu hết đề bài nhưng đấy đều là Võ Diệu dạy, ít nhất một nửa khác với đáp án của chế khí giáo tập.
Võ Diệu bực mình: "Chả trách tu chân giới hiện tại có tỷ lệ chế khí luyện đơn thành công tệ thế, thường thức cơ bản cũng sai thì sao luyện chế được pháp khí tốt?"
Tôn Lập đành mặt dày. Gã không sao hiểu được chế khí giảng tập sẽ giảng ình thế nào nên cứ theo những gì mình biết mà đáp.
Gã làm cũng nhanh, xong đầu tiên trong các đệ tử. Tôn Lập thậm chí không buồn kiểm tra, đứng lên: "Giao quyển!"
Tất cả kinh ngạc, lúc ngoái nhìn là gã thì như đều hiểu, cắm cúi làm tiếp.
Tôn Lập ra ngoài, chế khí giáo tập cầm lên xem một tuần trà thì ném đi: "Đúng là vô dụng!"
Các đệ tử cười thầm.
Sau chừng một bữa cơm, Điền Anh Đông và Tần Thiên Trảm gần như cùng đứng dậy: "Giao quyển!"
Cả hai ngẩn người, nhìn nhau, mắt như tóe sét.
Chế khí giáo tập cười