Vách động đầy huỳnh thạch, quang mang mờ mờ, Tôn Lập cẩn thận đi xuống, dưới chân mấp mô, nhưng hiểu rõ là hướng xuống. Mới từ thông đạo đi ra, một đôi mắt đỏ ngầu đang nhìn gã!
Tôn Lập khẩn trương vô cùng, lùi lại ngay.
Thông đạo chắc chắn có quy tắc thiên nhiên hạn chế yêu thú ở tầng dưới lên trên.
Tôn Lập lùi lại, bên ngoài không hề có động tĩnh.
Gã lấy làm lạ, cẩn thận thò đầu ra xem, đôi mắt đỏ rực vẫn ở nguyên chỗ. Bất quá gã nhìn vào thì không thấy sinh khí.
"Chết rồi?" Tôn Lập hồ nghi, La Hoàn nói: "Đích xác chết rồi, không hề có linh hồn dao động."
Gã lúc đó mới dám đi ra, mắt dần thích ứng với bóng tối, nhìn rõ đôi mắt đỏ là một con kiến cao bảy thước, dài một trượng.
Toàn thân nó như sắt thép, ánh lên màu đỏ sậm rùng mình.
Đôi cách bạc sắc như dao trên lưng thu lại, đôi mắt đỏ nhìn vào thông đạo nhưng trán có một vết thương sâu bắt mắt!
"Ngân sí thôn hỏa nghĩ vương!" Tôn Lập cả kinh, là vương giả tầng thứ ba mà lại vô thanh vô tức vào đây.
Gã đi quanh thi thể Ngân sí thôn hỏa nghĩ vương mà không có gì dị thường, bèn không hề khách khí thu vào trữ vật không gian - yêu thú cỡ này, trừ yêu tâm thì nhiều bộ phận đều là nguyên liệu hiếm có.
Tên vách đá cách lối vào không xa, gã tìm được một linh hồn lạc ấn, nhìn là hiểu rõ hết chung quanh.
Đến đây gã không dám mạo hiểm mà phi thường cẩn thận so sánh với địa đồ, chỉnh lại mấy sai lầm rồi từ từ đi vào.
Tầng thứ ba được đồn rằng do Ngân sí thôn hỏa nghĩ vương độc bá nhưng thực tế tầng thứ hai thường có yêu thú đột phá đệ lục phẩm, theo thông đạo mò xuống giao chiến.
Phần lớn bị Ngân sí thôn hỏa nghĩ vương giết chết lấy yêu tâm, thành thức ăn bổ dưỡng cho yêu thú chi vương của Liệt Hỏa cốc nhưng cũng có những con giảo hoạt, đánh không lại là bỏ chạy, tầng thứ ba rộng như thế, Ngân sí thôn hỏa nghĩ vương cũng không dễ lùng ra.
Tôn Lập tìm thấy linh hồn lạc ấn thứ ba, phát hiện thi thể lục phẩm yêu thú thứ hai.
Cũng như Ngân sí thôn hỏa nghĩ vương, lục phẩm trung Tam vĩ lục nhãn kim hạt cũng có một vết thương giữa hai mắt, nằm bất động, tựa hồ lúc sát cơ ập tới, nó chỉ kịp giơ ba cái gai độc lên nhưng không kịp làm gì.
Tôn Lập không hề khách khí thu lại, theo địa đồ trong linh hồn lạc ấn tìm tiếp.
Không được mấy bước, nhờ Võ Diệu trợ giúp, linh giác càng lúc càng nhạy phát hiện không khí có sức mạnh tà ác.
Gã rất quen thuộc, sức mạnh trong đêm khi hung thú lâm thế!
Gã cẩn thận, dùng cách Võ Diệu truyền thụ thu hết khí tức, ẩn sau tảng đá nhìn ra.
Đấy là một nham động cực rộng, lớn hơn hai cái ở thông đạo tầng thứ hai và tầng thứ ba cộng lại.
Đỉnh động cao ba mươi trượng, lưng chừng không lư lửng một vòng tròn ô quang đường kính ba trượng, tựa hồ có sức mạnh không ngừng biến ảo.
Được vòng sáng tắm gội, nền nham động dày đặc kén đen trông như từng đóa uất kim hương khổng lồ, không rõ đựng gì ở trong mà như đang hô hấp, co ra co vào, dịch nhầy như lưới nhện nối nhau, cwjck ỳ kinh tởm.
Cách nham động không xa là thạch đài lớn có bốn hung thú kỳ dị dài hơn năm trượng, trông như thằn lằn, đuôi vừa thô vừa có lực, chót đuôi là khúc xương như trường mâu, cực kỳ sắc bén.
Tôn Lập nhìn thấy cái đuôi là biết Ngân sí thôn hỏa nghĩ vương và Tam vĩ lục nhãn kim hạt vì sao mà chết.
Bốn hung thú đáng sợ, như mẫu thân trông nom kén đen, gã vô thanh vô tức lui ra, bỏ chạy ngay.
Đương nhiên đây là doanh trại của hung thú, hiện thời chỉ có bốn con nhưng đều quá mạnh, với việc dễ dàng giết được Ngân sí thôn hỏa nghĩ vương và Tam vĩ lục nhãn kim hạt thì con nào cũng không khó lấy mạng một vị chân nhân lão tổ!
Đã xác định, Tôn Lập tuyệt đối không còn lý do ở lại, dù tầng thứ ba còn thi thể lục phẩm yêu thú khác thì không cẩn thận là bị bốn hung thú nhận ra, gã chết chắc.
"Doanh trại này còn cao cấp hơn ở Cổ Lô sơn, bốn hung thú thực lực không tệ, đã dựng được tọa tiêu tinh quỹ, chỉ cần tới đêm huyết nguyệt, không gian không ổn định là mở được thông đạo, liên tiếp đưa hung thú tới."
"Tọa tiêu tinh quỹ là cái