Một trăm linh tám đệ tử chính thức của Tố Bão sơn được chọn ra tu luyện một pháp môn đơn giản đẻ phối hợp dồn linh nguyên cho hộ sơn đại trận.
Đương nhiên người điều khiển trận pháp là bọn Chung Mộc Hà.
Các đệ tử nhanh chóng về vị trí.
Lần trước hộ sơn đại trận bị hai thủ hạ của Mộc Nhiên Tạ Vi Nhi suýt phá tan, sau đó Chung Mộc Hà và Vọng Hư ngầm thay đổi trận pháp tiến hành. Bất quá đấy đều là cơ mật của Tố Bão sơn, Tôn Lập không biết.
Tôn Lập mở cửa ngầm, may mà sau khi trận pháp tăng cường, không thì khi Chung Mộc Hà cải tạo trận pháp sẽ phát hiện.
Một trăm linh tám đệ tử về vị trí, Chung Mộc Hà cười lạnh: Lý Lam Sơn, ngươi tưởng Tố Bão sơn dễ bắt nạt hả, lẽ ra không nên ột tuần hương để ta sắp xếp!
Lý Lam Sơn thản nhiên đứng trên không, bàn tay to lớn chắp sau lưng, gió thổi y phục y bay phần phật.
Hai ngân diện nhân bước lên: "Đại nhân..."
Lý Lam Sơn khẽ lắc đầu: "Bất tất lo lắng, để chúng chuẩn bị. Người Đại Tùy ếch ngồi đáy giếng lâu rồi, để chúng dùng nốt chút sức, trước khi đánh bại chúng, sẽ khiến chúng triệt để tuyệt vọng, quy thuận vương gia. Hà huống, dù không có đại hình chiến tranh pháp khí, chúng ta vẫn còn chiêu khác."
Hai ngân diện nhân gật đầu: "Đại nhân nói đúng lắm."
Dưới mặt đất. Từ thư viện bắn ra lưỡng đạo độn quang, từ xa đã gọi: "Có chuyện gì?"
Đến gần, nhận ra Chung Mộc Hà, thì mới dừng lại: "Tham kiến sư thúc tổ!"
Sùng Bá và Sùng Dần xuất quan đúng lúc quan trọng nhất.
Chung Mộc Hà chỉ Chung Lâm: "Đến đúng lúc lắm. Đại nhật thần hỏa thương trọng yếu, Sùng Dần sang hiệp trợ Tôn Lập. Sùng Bá, dẫn người đến linh thú viên, dùng linh thú quyển khống chế hết, tổ thành linh thú đại quân, đợi lệnh chuẩn bị xuất kích! Có việc gì thì Chung Lâm giải thích sau. Nhanh lên!"
"Vâng!"
Cả hai lĩnh mệnh, đi cùng Chung Lâm.
Chung Mộc Hà thở phào, y đã dốc hết lực lượng có thể của Tố Bão sơn, đối diện cường địch cũng thêm phần tin tưởng.
Chung Mộc Hà cầm một viên linh đơn, tương tự viên vừa nãy.
Hai viên linh đơn này y lấy được ở Tây man, bá đạo quỷ dị, có thể khiến tu vi tăng lên một cấp, nhưng tác dụng phụ là gì thì không biết.
Chung Mộc Hà để lại chỉ nhằm phòng vạn nhất. Không ngờ có lúc phải dùng đến.
Tay kia là một tấm ngọc phù.
Ngọc phù nhỏ xíu, linh văn được khắc bằng phương pháp rất hiếm thấy, trong mỗi linh văn lấp lánh một sợi kim ti, tựa hồ nối với gì đó.
Linh phù vốn do chưởng giáo đích thân chưởng quản, lúc y đỡ Vọng Hư là Vọng Hư nhét vào.
Đấy là con bài tẩy cuối cùng của Tố Bão sơn.
Trước cửa Tố Bão sơn, trong hai tôn thạch thú phong ấn thượng cổ yêu thú chi hồn, linh phù này có thể thả yêu thú chi hồn đó ra, nhưng chỉ dùng được một lần, sau đó yêu thú chi hồn sẽ quay về luân hồi.
Dù gì cũng là một trong Đại Tùy thất đại phái, Tố Bão sơn cũng có căn cơ.
Lý Lam Sơn đảo mắt: "Thời gian đến rồi, động thủ."
Ban nãy y đã cảnh cáo Chung Mộc Hà, thời gian đến rồi, Lý Lam Sơn chặt mạnh tay xuống.
Hai ngân diện nhân sát khí đằng đằng quát: "Giết"
Mấy chục ma tu không nhưng không ép xuống là bay lên ba trượng, đoạn sáu người một tộ, chia thành sáu tổ, năm người ở ngoài, một ở trong có tu vi cao hơn một chút.
Sáu người ở giữa cùng lấy ra thú đầu giới chỉ đủ loại, có hình đầu sói, đầu gấu, đầu hổ, đoạn cắn ngón tay!
Máu chảy ròng ròng, thú đầu trên nhẫn há miệng hút lấy!
Thú thủ giới chỉ vang lên tiếng gầm động trời, song âm tỏa đi theo hình tròn, hóa thành màu xanh nhạt, mở ra hư không chi môn, một cự thú đáng sợ nổi lên, đỡ lấy sáu người!
Cự hùng cao sáu trượng, bạch lang dài năm trượng, Tam vĩ cự hổ như ngọn núi nhỏ, thanh sắc cự tê quanh mình là lôi điện...
Sáu cự thú xuất hiện trên tầng không Tố Bão sơn, sức mạnh phảng phất đến từ hồng hoang ép xuống lòng tất cả!
Tôn Lập ở trong chỗ Đại nhật thần hỏa thương cũng nhận rõ, La Hoàn thở dài: "Tinh huyết ngự thú, quả nhiên là “Đại Hoang kinh”, Thần Hoang đạo khẳng định được “Đại Hoang kinh” truyền thừa."
Võ Diệu nói: "Chắc là tàn bản, cự thú không hề linh hoạt, pháp môn này còn khiếm khuyết."
Tôn Lập kiểm tra,