Phú nhân vương cầm tin tức lên xem, trên ngọc bản cỡ ba ngón tay hiện lên hàng chữ: Huyết ma đỉnh đệ tam tiểu đội bị diệt.
Chỉ câu đầu tiên là gương mặt trắng mập của Phú nhân vương co lại, đặt xuống, đưa tay đỡ ngực: "Trời ơi, tổn thất đều là linh thạch, lão gia đau lòng chết mất, mau mang trà sâm vào, uống cho đỡ đã."
Người hầu vội bước lên, vừa phục y uống trà sâm, vừa xoa lưng: "Lão gia, lo lắng việc đó làm gì, Tổ thiếu gia sẽ xử lý xong."
Phú nhân vương xua tay: "Xú tiểu tử đó không biết tiết kiệm, chỉ biết rải tiền, cha nuôi ta đây không trông nom thì gia tài đó chưa kịp truyền cho y đã bị y vung vít hết rồi..."
Người hầu cười: "Lão gia cả nghĩ rồi, với gia sản của lão gia, Tổ thiếu gia tiêu mười đời không hết."
Phú nhân vương to tiếng: "Nói nhăng! Không được cho A Tổ biết điều đó! Trên đời có thứ gì không chịu nổi giày vò thì là tiền, trông thì nhiều nhưng lúc cần lại không đủ."
Người hầu quỳ xuống: "Lão gia giáo huấn đúng lắm, tiểu nhân biết sai rồi."
"Hừ." Phú nhân vương hầm hừ: "Dậy đi, các ngươi ai cũng không biết tiết kiệm, tưởng lão gia kiếm tiền dễ lắm hả."
Người hầu cười vuốt. Phú nhân vương không nhận ra một câu mà y lặp lại hai lần.
Phú nhân vương uống trà sâm, mở sách ngọc ra.
Đấy là A Tổ dùng truyền tống tiên trận đưa về, tu chân giới hiện tại không có trận pháp truyền tống được vật sống, những nơi còn thì đều là thời kỳ thượng cổ để lại.
Trận pháp đại sư nghiên cứu cổ trận đã lâu, hiện chỉ lập được trận pháp truyền tống vật chết đi xa, giá cũng đắt.
Phú nhân vương đọc được một nửa thì kinh ngạc: "À -"
Y phất tay: "Lấy báo cáo lần trước của Chu Cửu lên đây."
Người hầu đi ngay.
Phú nhân vương vừa xem vừa giơ tay, ngón tay mập ú vẩy khẽ, linh quang ấn ký trên ngón tay là một chuỗi số.
Vốn của hành động: Huyết ma đỉnh trọng giáp bộ chiến năm người, phí dụng bồi dưỡng và trang bị mỗi người sáu vạn linh thạch, tổng cộng ba mươi vạn. Huyết ma đỉnh ma kỵ hai người, mỗi người chín vạn linh thạch, tổng cộng mười tám vạn. Huyết ma đỉnh chiến xa binh hai người, tổng cộng ba mươi vạn khối linh thạch. Huyết ma đỉnh đội chính một người, hai mươi lăm vạn linh thạch. Tổng cộng một trăm linh ba vạn linh thạch.
Phú nhân vương thống khổ ôm ngực, uống sạch trà sâm.
Đoạn nhìn xuống chén, cho thêm vào tổng số: lão gia uống một chén trà sâm, hai vạn linh thạch, tổng số một trăm linh năm vạn.
Đoạn thở hắt ra.
Người hầu đã đưa Chu Cửu báo về trước khi chết lên.
Phú nhân vương cầm lên xem, thoáng tỏ vẻ hào. Người hầu thoáng lấy làm lạ, y phục thị Phú nhân vương mấy trăm năm nên quá hiểu vị lão gia này, ba trăm năm trước thì lợi nhuận gấp ba đã khiến lão gia có vẻ mặt này, còn gần đây phải gấp mười trở lên.
"Đi mau, tìm hết tư liệu về Tôn Lập lên cho ta."
"Vâng."
Người hầu đi rồi, Phú nhân vương xem xong báo cáo của Chu Cửu, đã có tính toán, người hầu đưa tư liệu về Tôn Lập lên.
Phú nhân vương chuẩn bị nhiều năm trước khi vào Đại Tùy, có người gom đủ tư liệu, dù tân đệ tử như Tôn Lập thì vào Tố Bão sơn tạo ra những việc gì lớn đều được ghi lại.
Phú nhân vương trầm ngâm đọc. Thoáng sau, người hầu thấy mắt y ánh lên, linh văn thần bí cỡ hạt gạo trong con ngươi càng quay càng nhanh, hình thành một xoáy quang mang!
Người hầu cả kinh, đấy là bí thuật "Phú giáp thuật toán" của Phú nhân vương, tương tự Đại diễn thần số, có thể tính trước một số việc trong tương lai, có điều căn cứ vào vốn và lợi ích mà thôi.
Bí thuật này thi triển rất khó, y đã sáu mươi năm không sử dụng tới, lẽ nào vì một tân đệ tử của Tố Bão sơn mà lại dùng?
Người hầu nghi vấn, nhưng không dám hỏi nhiều, vội quỳ xuống, phủ phục lui đi.
Trong thạch điện, ngón tay Phú nhân vương lóe lên dãy số.
Quanh cái tên Tôn Lập là chỉ tiêu về ứng biến, chỉ huy, tính tình, ngộ tính, căn cốt, cơ duyên...
Lúc đầu, các con số không cao, chỉ hơn chín mươi, chỉ hơn tu sĩ thông thường hai phần.
Nhưng đến cơ duyên thì dòng linh văn trong mắt Phú nhân vương quay tít, linh quang trên ngón tay đưa ra con số một trăm mười!
Nhìn tiếp xuống, dòng xoáy trong mắt càng lúc càng nhanh, ngón tay run liên tục, liên tục bốn lần đổi số.
Sau rốt, y xem xong, linh văn trong con ngươi thu liễm kim quang, da mặt tựa hồ nhăn lại.
"Ai..." Phú nhân vương cũng mệt mỏi, bí thuật này thi triển