Chung Mộc Hà chợt khí thế xìu đi: "Không cần trịnh trọng như thế, như thể truyền cho ngươi bảo vật quý lắm. Tố Bão sơn không còn, vật này cũng vô dụng."
Y thở dài, nhưng vẫn đưa cho Tôn Lập.
"Nếu chết rồi, thứ này phải truyền lại, chỉ cần nó còn là Tố Bão sơn còn hi vọng phục hưng."
Tôn Lập không dám chậm chễ, giơ lên: "Đệ tử đời thứ ba mươi một Tôn Lập xin nhận!"
Gã cầm lên, thì ra là một cái đỉnh đồng nhỏ bị phong ấn trong tinh thạch lăng trụ.
Tinh thạch lăng trụ này gã thấy tại Thần binh lâm, là một kiểu trận pháp phong ấn nhưng nhỏ hơn.
Đỉnh đồng mười phần kỳ quái, đúc thành hình Tam túc kim ô, ba cái chân chin là ba chân đỉnh, đầu chim là nắp.
Tiểu đỉnh tuy không lớn nhưng dày đặc linh văn, nhìn vào là hoa mắt, công lực không kịp vận lên!
Chung Mộc Hà cảm khái: "Các ngươi không biết đó thôi, đây mới là gốc của Tố Bão sơn, tất thảy công pháp đều từ Tam túc kim ô đỉnh này, chỉ tiếc là linh văn trên đó quá thâm ảo, lịch đại tổ sư chỉ hiểu được không đầy một phần mười, chỉ thế mà đủ cho bản phái lọt vào Đại Tùy thất đại phái..."
Lúc này khoác lác có vẻ không hợp thời, Chung Mộc Hà nói được một nửa thì ngừng, cay đắng tiếp lời: "Tôn Lập nhận lấy, dù thế nào cũng phải truyền thừa đạo thống của Tố Bão sơn."
"Đệ tử tuân mệnh."
Chung Mộc Hà dần khôi phục khí độ lão tổ, nhạt giọng: "Nghỉ ngơi nửa canh giờ rồi xuất phát."
Chúng nhân nhìn nhau, Sùng Dần vòng tay: "Lão tổ, chúng ta nên đi đâu?"
Chung Mộc Hà trầm ngâm: "Không thể đến Kim Phong Tế Vũ lâu, ở đó tuy đông Đại Tùy tu sĩ, nhưng là mục tiêu chủ yếu của ma tu... Ai có chỗ nào đi? Cứ nói đi."
Chúng nhân lắc đầu. Họ chỉ là đệ tử cấp thấp, thậm chí không được rời núi thì lấy đâu ra chỗ đi?
Chung Mộc Hà nói: "Năm xưa ta phát hiện ở bờ nam Ác hải có một thượng cổ động phủ, có thể tạm thời dung thân. Quỷ Nhung ma tu nhất thời sẽ không tìm tới đó, chúng ta cứ dưỡng thương rồi tính."
"Đệ tử tuân mệnh."
Tố Bão sơn chúng nhân xuất phát thì cách phía bắc không xa có bốn hỏa cầu lớn xếp thành hình thoi, mang theo tiếng sấm ầm ầm lao đi trên không.
Trong mỗi hỏa cầu đều có một tu sĩ.
Người đi đầu mặc áo giáp như máu, da đen ngăm, mái tóc tung bay trong gió, mắt ánh lên kim quang.
Lưng y đeo một cái hộp sắt dài trượng hai, dán chín đạo phong ấn linh phù! Không biết trong đó đựng gì mà người sử dụng phải e dè như vậy.
Giữa hai hỏa cầu là một cặp sinh đôi.
Dung mạo và trang bị của cả hai gần như nhau, ma kỵ cũng là linh thú cao cấp đầu sư tử chân trâu rực lửa, cũng mặc áo giúp đầy gai, hung hãn vô cùng.
Cả hai ăn vận tiện lợi, chỉ là bạch sắc chiến bào nhưng thân thể không kém gì ma kỵ đang cưỡi.
Càng lạ là ma kỵ bên trái thì tròng mắt trái không có con ngươi, ma kỵ bên phải thì có mắt, hai người đều chỉ có một mắt là bình thường.
Trong hỏa cầu sau cùng, người đó tầm thước, trông giống người nhất, đang rảo bước chạy, tựa hồ chỉ thế mới không bị ba người đằng trước cắt đuôi nhưng mỗi bước đều có dấu chân lửa hình thành, hòa vào hỏa cầu.
Lưng y có một cây trường cung đen, không có gì nổi bật.
Không hiểu họ thi triển pháp thuật gì, tựa hồ nắm rõ hướng bọn Tôn Lập bỏ chạy.
Cỗ xe ngựa hào hoa lao đi giữa rừng cây, ba chân nhân lão tổ cùng A Tổ uống trà.
A Tổ thích phong vật Đại Tùy, dọc đường thu gom không ít trà ngon, nào là Vân phong tuyết đoàn, Vụ đỉnh ngân nha, không như Lý Lam Sơn chỉ thích vị trà đắng ngằm của Quỷ Nhung.
Triệu thúc ngồi cạnh, có phần không yên lòng, uống trà xong là hỏi: "Tổ thiếu gia, bọn Tôn Lập thì tính thế nào? Hay là bọn lão phu đi một chuyến."
A Tổ lắc đầu: "Triệu thúc, tiểu điệt dùng binh xưa nay luôn lấy mạnh đánh yếu, đấy mới là vương đạo. Nên không cần nói với tiểu điệt về việc toàn lực bắt thỏ này."
Triệu thúc gật đầu: "Đúng thế."
A Tổ nói tiếp: "Dù dốc sức bắt thỏ cũng không cần đến các vị, các vị là chân nhân lão tổ, không thể hơi tí là vời đến, để các vị truy sát Tôn Lập là vũ nhục các vị.” Cả ba im lặng, họ đều chứng kiến A Tổ lớn lên, có tình cảm nên đồng ý vì y mà truy sát một toán tiểu tu sĩ Đạo nhân cảnh, Phàm nhân cảnh, coi đó là một kiểu "hi sinh", nhưng không có nghĩa là họ thích hạ thấp mình như thế.
Đừng nói Chân nhân cảnh, dù Hiền nhân cảnh tu sĩ, cũng có