Linh văn trận trang vì chịu hạn chế, nên nét khắc trận pháp đều mảnh hơn bình thường nhiều, may mà Tôn Lập hiện tại có thể hiểu được cơ sở, với trận pháp phong ấn của linh văn trận trang thì nắt khắc nhỏ hơn bình thường hai lần!
La Hoàn thở dài: "Thật không ngờ, thật sự có thứ đó."
Võ Diệu buồn bã: "Đường đường thần thú, đến mức này thì thật tệ."
Tôn Lập định giục, La Hoàn đã giải thích: "Đây là bì ảnh, nhưng không phải lư bì ảnh, mà là Long bì ảnh. Thứ này không phải ở thời đại của bọn ta mà vài nghìn năm gần đây mới xuất hiện."
Tôn Lập giật mình: "Long bì ảnh?! Làm bằng da rồng? Ai lớn mật thế hả?"
La Hoàn nói vằng giọng gần như hồi tưởng: "Không có gì lớn mật cả, nếu ngươi có thực lực đó, thần long chẳng qua chỉ là súc sinh, chỉ là bọn ta năm xưa chịu ơn long tộc nên thấy thứ này là khó chịu."
Tôn Lập chắc lưỡi: "Săn thần long?!"
Võ Diệu nói: "Với nhãn quang của ngươi bây giờ, thần long cao cao tại thượng bất khả chiến thắng. Nhưng sau này ngươi đứng trên tầm mới sẽ thấy các tộc đều từng có nhân tài, thần long chỉ là con mồi."
Tôn Lập chú ý đến hàm ý sâu hơn: Võ Diệu nói là "tầm mới", chứ không phải "đỉnh cao"! Chỉ thế mà đã săn được rồng...
Từ bé đến lớn sùng bái thần long, Tôn Lập hơi nghi ngờ: "Tiểu tử có thể sao..."
Võ Diệu và La Hoàn đáp ngay: "Có thể."
Tùy ý như thế càng lộ rõ lòng tin vô cùng.
"Nhưng hai vị đã nói tư chất của tiểu tử..."
"Lòng tin của bọn ta không đến từ ngươi mà từ chính bọn ta. Có bọn ta thì ngươi dễ dàng đạt mức đó." Lưỡng vị lão tổ vẫn thích khoe khoang như thế.
Tôn Lập đã quen, không để ý việc bị đả kích, nghe nói mình có thể săn thần long thì hưng phấn mãi.
"...Còn sau đó, đạt tới mức nào là tùy vào ngươi."
Võ Diệu lại quay về với "Long bì ảnh": "Cần săn siêu cấp thần long có linh văn trận trang rồi bóc miếng da có linh văn trận trang xuống, chỉ là quá linh văn trận trang này đã bị hủy, Long bì ảnh sẽ lợi dụng trận pháp đó."
Tôn Lập bất ngờ: "Linh văn trận trang có thể gắn cho dị tộc?"
Võ Diệu ngạo nghễ: "Linh văn trận trang là vạn năng!"
Tôn Lập vẫn không hiểu: "Thứ này vừa hoành tráng vừa tàn nhẫn như thế, có tác dụng gì?"
La Hoàn đáp: "Làm ra được thứ này chỉ có kẻ điên, mà điên thì chỉ làm một việc: chiến đấu. Thứ này đương nhiên là để chiến đấu, cũng là pháp bảo. Trước đây bọn ta có nghe nói nhưng chưa từng thấy.”
Tôn Lập hiểu ra: "Thần long nhất tộc cường giả vô số, sẽ không cho phép thứ này tồn tại ở thế gian."
Võ Diệu tiếp lời: "Ngươi hiểu là tốt rồi, nên không cần thiết thì đừng mang ra dùng."
"Nhưng vấn đề là sử dụng bằng cách nào..." Tôn Lập thẻ dồn linh nguyên vào nhưng trơ ra.
La Hoàn bảo: "Hỏi Võ Diệu đi."
Võ Diệu đưa ra đáp án khiến người ta bực mình: "Bì ảnh, đương nhiên để diễn bì ảnh hí."
Tôn Lập: "..."
Võ Diệu không đùa, trầm ngâm rồi nói ra sáu chữ: "Long bì ảnh, kiếm ảnh