Mất chẵn năm canh giờ, Vu Thần Uyên mới mở được Thú thần ấn - - đấy còn là vì Tôn Lập cố ý để lại manh mối, không thì y có bỏ ra năm ngày hay năm tháng cũng vẫn không hiểu!
Y bội phục Tôn Lập sát đất, chả trách người ta nghe y nói muốn thu làm đồ đệ thì lại như thế, chắc đấy là câu chuyện tiếu lâm hay nhất gã được nghe trong đời?
Vu Thần Uyên không chỉ ngượng mà còn hổ thẹn.
Tôn Lập không để y bêu xấu lập tức đã là tử tế lắm rồi.
Không chỉ thế còn dùng cách này chỉ dẫn cho y thấy thế nào mới là "Thú thần ấn" - - Vu Thần Uyên tự thấy so với Thú thần ấn của Tôn Lập thì những "tác phẩm đắc ý" của y trước ki chỉ là rác rưởi, lãng phí thiên phú của linh thú!
Vu Thần Uyên cười hổ thẹn, cảm khái thở dài, mở hộp đá.
Phong ấn này có hiệu quả cực tốt, hoàn mỹ cách tuyệt vơi bên ngoài.
Vu Thần Uyên động thủ giải trừ phong ấn, mở ra thì không khí, thiên địa linh khí cùng tràn vào tầng thứ nhất.
Trong rãnh ấp của tầng thứ nhất chứa đầy dịch thể vô danh, vì ở trong đó năm canh giờ nên đã có biến hóa. Thiên địa linh khí và không khí chảy vào liền kích phát biến hóa đó.
Một trong hai quả thú noãn bị y phán là đã hỏng nằm trong đó.
Biến hóa xảy ra, sinh mệnh trong thú noãn được chạm vào, khí tức càng lúc càng nồng!
Dù trước đó Vu Thần Uyên sùng kính mở hộp nhưng tất cả vẫn khiến y chấn động.
Không tính việc Tôn Lập phá giải được khó khăn khi ấp mà chỉ việc khống chế thời gian như thế đủ khiến y bái phục sát đất.
Tôn Lập hiển nhiên tính chuẩn với bản lĩnh của y phải cần năm canh giờ mới mở được hộp!
Thời gian đó đủ cho dịch thể trong hộp hoàn thành lần biến hóa đầu tiên, tiếp đó mở ra là lần biến hóa thứ hai!
Y ngây ra nhìn thú noãn, suốt cả một canh giờ.
Chật vật lắm mới tỉnh lại, tay Vu Thần Uyên run run mở tầng thứ hai.
Tầng này chỉ đặt một tờ giấy vàng ghi công thức, hiển nhiên viết vội.
Trên giấy kỳ thực có bốn công thức, đầu tiên là cách tăng cường thể phách linh thú mà y dạy Ngưu Đức Vũ, không sai một chữ. Thứ hai cũng tương tự nhưng thay một vị dược tài, hiệu quả hơn nhiều.
Công thức thứ ba lại hơn hẳn thứ hai.
Vu Thần Uyên đỏ mặt.
Y biết hai công thức sau này nhưng chỉ cho Ngưu Đức Vũ biết công thứ đầu, Tôn Lập hiển nhiên nhìn ra y chỉ dẫn Ngưu Đức Vũ nhưng giữ miếng.
Công thức thứ tư là thay đổi từ cơ sở công thức thứ ba, không có gì đặc biệt nhưng Vu Thần Uyên toát mồ hôi: chút thay đổi đó khiến công thức thành gần như hoàn mỹ, không nhưng không có hậu di chứng mà hiệu quả hơn hẳn ba!
Vu Thần Uyên thở dài, hổ thẹn vô cùng!
Y lặng lẽ nhìn công thức thứ tư, có thêm tâm đắc.
Đoạn y cung kính vô cùng mở tầng thứ ba.
Tầng này cũng chỉ có một tấm giấy vàng, Vu Thần Uyên hơi bất ngờ, cầm lên nghi hoặc. Cũng vẽ mấy hình, như tấm gã vẽ cho Ngưu Đức Vũ để giảng giải việc linh thú tạp giao nhưng có thay đổi ở mấy vị trí quan trọng, khiến trình tự Vu Thần Uyên thiết kế hảo thay đổi.
Y nhíu mày, rồi nghĩ đến thú noãn và công thức lúc trước, liền cẩn thậm suy đoán.
Sắc mặt y càng lúc càng khó coi, mồ hôi lạnh túa ra, liền hai canh giờ mới đặt tờ giấy xuống, phảng phất tờ giấy nặng như ngọn núi, tay y run lên.
Hồi lâu sau y thở dài: "Nhân ngoại hữu nhân, sơn ngoại hữu sơn, bao năm nay được những kẻ vô tri tâng lên mây xanh mà thành tự đại..."
Mấy thay đổi đó trông có vẻ đơn giản nhưng hiệu quả hơn xa thiết kế ban đầu, tuyệt đối không phải tức thì nảy sinh ý nghĩ mà là có nghiên cứu về linh thú tạp giao.
Vu Thần Uyên vốn tưởng mình là người đầu tiên nghiên cứu theo cách này nên ra dáng "Khai sơn lão tổ", giảng cho Ngưu Đức Vũ là biết đối phương không hiểu nhưng có ý khoe khoang.
Làm gì có chuyện dễ dàng truyền thụ thành quả khổ tâm nghiên cứu cho người mới gặp?
Không ngờ bị Tôn Lập nhìn ra, để lại một tờ giấy lật tẩy.
Vu Thần Uyên không hề oán hận, người ta nhìn ra mà còn giữ danh dự cho y, cả hộp đá cũng giúp ích rất nhiều cho y.
Gặp Vu Thần Uyên là đại cơ duyên với Ngưu Đức Vũ, Vu Thần