Tôn Lập hỏi: "Lão nhân gia định luyện chế bảo vật gì?"
Võ Diệu ngạo nghễ: "Chiến tranh pháp khí kỳ thực cũng chia cấp..."
"Thấp nhất là đại hình cấp chiến tranh pháp khí ngươi vẫn dùng, trên nữa là chí tôn cấp, hủy diệt cấp, vĩnh hằng cấp, rồi thái thượng cấp."
"Thiên tinh vẫn thiết là nguyên liệu quan trọng nhất để chế tạo chí tôn cấp chiến tranh pháp khí."
Tôn Lập nghĩ đến uy lực của Thiên môn long pháo rồi "Chí tôn cấp" chiến tranh pháp khí còn đáng sợ hơn thì sôi trào!
Võ Diệu dội nước lạnh: "Bất quá chí tôn cấp chiến tranh pháp khí cũng có ba đẳng cấp, hiện giờ ngươi không chỉ cảnh giới quá thấp mà lượng nguyên liệu quá ít, cùng lắm là luyện chế được sơ giai chí tôn chiến tranh pháp khí."
Tôn Lập thất vọng: "Uy lực cỡ nào?"
Võ Diệu nói nhẹ tênh: "Chừng gấp mười lần Thiên môn long pháo..."
Tôn Lập suýt cắn vào lưỡi: "Cấp thấp nhất? Mười khẩu Thiên môn long pháo cùng oanh tạc, có kinh nhân không!"
Võ Diệu và La Hoàn định nói, gã đã cướp lời: "Được rồi, tiểu tử biết mình kém, không có kiến thức! Nhưng sơ giai chí tôn chiến tranh pháp khí đã khiến tiểu tử lên mấy rồi, để tiểu tử say mê thêm một tí!"
Cả hai im lặng.
Một cân Thiên tinh vẫn thiết, Tôn Lập thu lại, về Kim Dương phái mới ngưng luyện.
Tôn Lập gần đây còn nhiều việc, lần này về còn cần xử lý trước khi tới chỗ Thiên tứ bảo đồ.
...
Thú thần đại hội kết thúc, những môn phái thu hoạch không lớn bắt đầu quay về, các đại môn phái thì các đệ tử chưa vội về, mà còn làm quen.
Những đệ tử có dã tâm đều cười tươi và chuẩn bị lễ vật đến gặp các tiền bối. Ví như gia gia của Tông Khánh Viêm là Tông Dương Hỏa lão tiên sinh bận mờ mắt, ở ngoài chỗ ở xếp hàng dài.
Tông Dương Hỏa còn như thế, Vu Thần Uyên càng không phải nói.
Những những ai đến bái kiến Vu Thần Uyên đều thất vọng, Nam Ô Hoàn linh thú giới đệ nhất nhân mất bóng.
Ai nất lắc đầu quay về, tưởng Vu Thần Uyên không muốn bị quấy nhiễu nên đã đi rồi.
Thật ra lúc đó Vu Thần Uyên cũng như họ, đang đợi được tiếp kiến.
Ngưu Đức Vũ rất ấm ức, Vu Thần Uyên đi sau Tôn Lập, y cẩn thận đi cạnh, còn vị lão giả thần bí che mặt đi cạnh còn khó tính hơn cả Vu Thần Uyên.
Ngưu Đức Vũ bị sai bảo như con cháu, nhưng nể mặt Vu Thần Uyên thì không dám đắc tội.
Tô Tiểu Mai nhíu mày hầm hừ: "Y cũng coi là bằng hữu của Tôn Lập."
Tô Phượng Trai ngây ra, tức thì ngồi đợi, không làm rộn Ngưu Đức Vũ nữa.
Tôn Lập nghiên cứu xong Thiên tinh vẫn thiết đi ra, cả hai đứng dậy, Tô Phượng Trai cùng Vu Thần Uyên vái: "Xin chào Tôn tiên sinh."
Tôn Lập lách đi: "Nhị vị đừng làm thế, tiểu tử không dám."
Vu Thần Uyên cười khổ: "Tại hạ không ngờ tiên sinh tới, Thú thần đại hội với tiên sinh có là gì?"
Tôn Lập cười ha hả. Đương nhiên gã không nói thật mục đích: "Tại hạ chỉ là khách khanh Kim Dương phái, tất nhiên phải giúp."
Vu Thần Uyên đương nhiên không tin nhưng không hỏi gặng: "Tiên sinh, tại hạ và vị... bằng hữu này đều kính trọng học thức của tiên sinh, liệu có thể thường xuyên tới thỉnh giáo tri thức?"
Tôn Lập có hảo cảm với những người đơn thuần như thế nên gật đầu: "Hoan nghênh Vu lão."
Ngưu Đức Vũ vội nói: "Cửa Kim Dương phái vĩnh viễn mở ra cho Vu lão, lão nhân gia đừng khách khí, coi Kim Dương phái là nhà mình."
Vu Thần Uyên giơ tay với Ngưu Đức Vũ: "Lão phu hơi khát, phiền Ngưu hiền điệt lấy nước đi."
Ngưu Đức Vũ lẽ nào không hiểu, cúi người lui ra, Vu Thần Uyên định bảo Tô Tiểu Mai, Tôn Lập đã nói: "Đấy là muội tử của mỗ, không cần giấu."
Vu Thần Uyên do dự rồi nhìn Tô Phượng Trai, đối phương cởi tấm sa ra bước lên hành lễ: "Bắc Ô Hoàn Tô Phượng Trai ra mắt tiên sinh. Phải giấu mặt là đắc dĩ..."
Tôn Lập giật mình: "Các hạ là Bắc Ô Hoàn linh thú giới đệ nhất nhân Tô Phượng Trai?!"
Vu Thần Uyên cười khổ với Tô Tiểu Mai: "Cô nương hiểu lão đầu tử vì sao cẩn thận thế chưa."
Tô Tiểu Mai nháy mắt cười: "Hai vị đùa bỡn cả Ô Hoàn."
Nàng ta không ngại gì khiến hai lão nhân ngượng ngùng: "Bất đắc dĩ..."
La Hoàn nói: "Ngươi muốn mở động thiên thế giới, nguyên liệu có càng phong phú càng tốt, hai kẻ này vang danh tại Ô Hoàn linh thú giới, có chúng trọ giúp gom linh thú thì dễ hơn nhiều."
Tôn Lập nghĩ thấy mình nên ẩn thân phía sau thì hơn.
Gã nói: "Vu lão, Tô lão, tại hạ có việc nhờ hai vị giúp."
Cả hai nói ngay: "Tiên sinh cứ nói."
"Mỗ muốn nhờ hai vị mua