Cuốn sách này giảng thuật về thiên địa quan của Cổ tần nhân, không khác mấy lời La Hoàn nhưng kỹ hơn.
Mấy cuốn sách ở sau đều là viễn cổ truyền thuyết của Cổ tần nhân, cạnh đó có ghi chép, chắc là chủ nhân của Cựu thư lâu từ viễn cổ truyền thuyết suy đoán ra khởi nguyên của một số chủng tộc.
Tôn Lập rút cuốn thứ chí ra, bìa có hàng chữ: Bí ẩn huy cấu khải mông.
Gã lấy làm lạ: Bí ẩn huy cấu? Là cái gì đây?
Trong linh thức dấy lên cảm giác quen thuộc, khiến gã càng kỳ quái.
Cầm cổ thư, Tôn Lập nhất thời quên hết tất cả để đọc.
Nội dung thâm ảo, chỉ mấy chục trang mà khiến ý niệm mới ăn vào óc Tôn Lập. Gã hiểu vì sao trong linh thức chi khê lại có cảm giác quen thuộc.
Bí ẩn huy cấu và linh văn trận trang có cùng công hiệu, cũng là thành quả tối cao của Cổ tần tu chân văn minh nhưng thú vị là bí ẩn huy cấu với Cổ tần nhân bị coi là về lâu dài có hại hơn lợi.
Cũng tương tự như linh văn trận trang.
May mà bí ẩn huy cấu và linh văn trận trang có điểm tương đồng, có điều kỹ thuật đó rất ít tu sĩ nắm được, vì thế tổn hại bị ép xuống mức thấp nhất, gần như không đáng kể. Hình thành một nghề của Cổ tần nhân cũng siêu nhiên như "Linh cấu sư": Bí huy sứ.
Linh văn trận trang lấy trận pháp làm cơ sở, qua các kiểu trận pháp phong ấn kết lại, thành mọi pháp môn của tu chân giới.
Bí ẩn huy cấu sử dụng kết cấu của Cổ tần nhân là "Cổ linh huy" làm cơ sở, cổ linh huy theo Tôn Lập hiểu thì nằm giữa linh phù và trận pháp, tương tự Thú thần ấn của Ô Hoàn, xem ra Ô Hoàn thực tế bị Cổ tần nhân ảnh hưởng. Xem ra ở Ô Hoàn không chỉ có một Cổ tần nhân di tích.
Bí ẩn huy cấu là thành quả văn minh tối cao của Cổ tần nhân, không ít phần rất mới lạ với gã, đọc xong quyển sách là gã như được khơi thông, linh cảm liên tục xuất hiện.
Gã vung tay, hải đồ trên bàn rơi xuống mà không biết, chỉ chìm đắm trong linh cảm hỏa hoa.
Trên bàn có giấy vàng, gã vung trận pháp đao bút, từng linh văn trận trang hoàn chỉnh mà tân kỳ nhanh chóng hình thành.
Bí ẩn huy cấu mở lối đặc biệt cho gã, trong thời gian ngắn gã không thể hiểu rõ, không thì linh cảm sẽ thành loạn xạ.
Thường thì từ một linh cảm xuất phát điểm sẽ sinh ra bốn, năm ý tưởng về linh văn trận trang.
Tôn Lập không đoán ra ý tưởng nào hiệu quả tối ưu, cũng không có thời gian phán đoán, linh cảm hỏa hoa dấy lên liên tục, gã không muốn lãng phí. Nên cứ ghi chép lại, ném sang bên, sau này sẽ tính.
Thời gian bất tri bất giác qua đi, Võ Diệu và La Hoàn cũng không quấy nhiễu.
Cả hai thấy thiết kế linh văn trận trang liên tục hình thành thì cũng kinh hãi. Võ Diệu đã nói, trong những người y gặp, dù tư chất tu hành của gã cực kém nhưng về linh văn trận trang tuyệt đối xếp thứ nhất.
Nhưng trong chút xíu thời gian đó, Tôn Lập dâng tràn ngần ấy linh cảm, khiến Võ Diệu cả kinh.
Linh cấu sư càng về sau càng khó tiến bộ vì linh cảm và sáng ý càng lúc càng ít. Võ Diệu hiểu rõ tầm quan trọng của linh cảm, Tôn Lập rải linh cảm như té nước thì y cũng đau xót.
"Có lẽ lúc này y gặp văn minh Cổ tần nhân còn quá sớm..."
Võ Diệu lẩm bẩm.
Bí ẩn huy cấu gần gũi với linh văn trận trang, đích xác trợ lực cực lớn nhưng Tôn Lập còn kém về linh văn trận trang, thu hoạch cũng chỉ hữu hạn. Nếu vào Cựu thư lâu chậm vài năm tất thu hoạch càng lớn.
Bí ẩn huy cấu là thành quả chí cao tu chân văn minh sánh với linh văn trận trang, trong vạn giới không có nhiều, cơ duyên kiểu này cứ dùng là hết.
Tôn Lập không biết đã bao lâu, thảo đồ bên mình càng lúc càng nhiều, chất thành một thếp.
Thân thể gã mệt mỏi cực độ, dù đã Đạo nhân cảnh đệ thất trọng.
Tinh thần gã vẫn hưng phấn cao độ, óc vẫn bừng bừng linh cảm hỏa hoa, tốc độ không giảm mà càng lúc càng nhanh! Trận pháp đao bút dần không theo kịp tốc độ linh cảm.
Gã lại tăng tốc độ, thân thể càng chịu thêm gánh nặng.
Mớ giấy vàng cạnh mình cũng cao thêm.
Trạng thái đó duy trì mãi rồi trong óc Tôn Lập bừng lên linh cảm hỏa hoa sau cùng, đoạn tất cả dừng