Tôn Lập vỗ vai Tô Tiểu Mai: "Ngươi nóng nảy, quá, không tốt, vì sao thì ta không cần giải thích chứ?"
Tô Tiểu Mai nói: "Ta biết rồi, như thế sẽ không ai thích."
"Ha ha ha!" Tôn Lập cười đoạn nhìn Tra Tô: "Tự vả vào mặt đi."
Tra Tô ngượng vô cùng, do dự một chốc, giơ tay lên vả mình.
"Thêm một cái."
Chát!
Tra Tô lại vả thêm, mặt rát bỏng.
Bốp, bốp, bốp!
Tra Tô liên tục vả, quỳ xuống: "Tiên sinh đại nhân đại lượng, xin đừng nói với vương thượng..."
Tôn Lập hiểu ra: "À, hóa ra ta là nhân tộc hẹp hòi!"
Giang Sĩ Ngọc cười ha hả: "Lẽ nào không phải?"
Tôn Lập hớn hởn: "Đúng rồi. Ta hẹp hòi lắm!"
Gã không chấp Tra Tô không có nghĩa là gã thích bị mạo phạm.
Tra Tô suýt khóc: "Tiên sinh, tại hạ nên làm sao?"
Ma Lặc Đinh chen lời: "Tiên sinh, thư thư của Tra Tô là đệ nhất mỹ nữ chỉ sau vương thượng, nếu không nguôi giận thì lúc về để thư thư của y thị tẩm?"
Tô Tiểu Mai liếc Tôn Lập, gã dựng tóc gáy.
Tôn Lập cười khổ: "Ma Lặc Đinh. Mỗ giống kẻ hiếu sắc lắm hả?"
Ma Lặc Đinh định gật đầu, Tôn Lập đã đỡ cằm y: "Ngu xuẩn!" Đoạn đẩy y là bảo Tô Tiểu Mai: "Đào tiếp đi, có thể còn có nữa."
Đâu cần Tô Tiểu Mai động thủ? Ma Lặc Đinh vội đi tới, Tra Tô bò dậy: "Cô nương nghỉ đi!"
Thực tế cả hai chỉ lấy lòng Tôn Lập vì đào được khối Thiên thần thiết như thế là may lắm rồi, lấy đâu ra thêm nữa?
Linh thức của gã chưa đạt tới mức ba trượng nhưng Võ Diệu truyền thụ nhiều chi tiết, gã đoán răng đây là "Phú dụ khoáng sàng".
"Đinh!"
Có tiếng vang khẽ, Ma Lặc Đinh hưng phấn rống lên: "Tiên sinh, tiên sinh đúng là thần! Còn thêm một khối. Ha ha ha, lần này bọn rùa đen Cổ Sơn thị sao còn diệu võ dương uy được nữa! Ha ha ha..."
Ma Lặc Đinh nhanh chóng móc khối Thiên thần thiết lên, tương đương khối trước, cộng lại thì còn hơn khối của Cổ Sơn thị.
Giang Sĩ Ngọc liếc Tra Tô: "Ban nãy có kẻ nói là đào được thì cho bọn ta hết."
Tra Tô quỳ xuống: "Giang tiên sinh tha cho tiểu nhân..."
Giang Sĩ Ngọc hừ lạnh.
Binh tổ ngân đích xác trân quý, nhưng đã nói là tìm giúp Dạ Khiếu bộ lạc, Tôn Lập không nuốt lời.
Đồ Tô hiếm kim thuộc nguyên liệu nhưng Tôn Lập tìm được Binh tổ ngân trên hòn đảo này, biết có lẽ không hẳn là hiếm mà các chủng tộc quá kém về cách tìm khoáng mà thôi.
Tổng kết rằng Binh tổ ngân không xuất hiện cách mặt đất quá nửa trượng thì thật hoang đường!
Ma Lặc Đinh tìm thêm chung quanh, đào vô số hố nhưng không tìm được thêm, có điều được hai khối như thế là y vừa lòng lắm rồi.
...
Trên yêu tộc đại thuyền, bọn Sùng Dần ở trong khoang, Phong Bảo Bảo cho hai nữ yêu diễm lệ phục thị.
Yêu tộc trời sinh nam cao lớn xấu xí, nữ xinh đẹp, vì phồn diễn khó khăn nên dễ dãi hơn nhân tộc nhiều, nữ thường mặc hở hang, hai yêu tộc thiếu nữ mặc áo trễ ngực, váy ngắn, lộ ra nửa vồng ngực trắng ngần và đôi chân dài, Chung Lâm lần nào cũng thẹn.
Vì nghe nói Tôn Lập "khoác lác" nên hai thị nữ không hề nhiệt tình.
Sùng Bá đành đun nước pha trà nên không vui.
"Về rồi!"
Yêu tộc hô hoán, xông lên khoang, Phong Bảo Bảo đi ra, nghe thấy đồng tộc bàn bạc: "Không tìm được Thiên thần thiết thì sao? Chúng ta lấy gì đối kháng Cổ Sơn thị? Phải dựa vào mấy nhân tộc đó?"
Lý Tử Đình tức giận: "Sao các ngươi dám khẳng định Tôn Lập không tìm được?"
Yêu tộc đó cười lạnh định cãi thì bị Phong Bảo Bảo lừ mắt, họ tuy không nói nhưng đều cho rằng Tôn Lập khoác lác quá mức, giờ mới bị lật tẩy.
Lý Tử Đình bực mình, định tranh cãi nhưng người ta đã im rồi, nhìn bọn Tôn Lập quay về, thầm nhủ cứ đợi đấy, sẽ có lúc các ngươi hổ thẹn!
Bọn Tôn Lập về thuyền, yêu tộc không mấy hi vọng, nhưng Phong Bảo Bảo vẫn hỏi: "Tiên sinh, thế nào?"
Tôn Lập mỉm cười, Ma Lặc Đinh lấy từ trữ vật không gian ra hai khối Thiên thần thiết giơ lên: "Tìm được! Tôn tiên sinh tìm được rồi!"
"Trời đất, hai khối to quá! Trong lịch sử Đồ Tô cũng là phát hiện kinh nhân!"
"Cộng lại còn hơn khối của Cổ Sơn thị, chúng ta không sợ chúng nữa!"
"Ha ha ha, chúng ta có hi vọng đoạt lại Cổ Cương Tuyền!"
Yêu tộc hân hoan,