Tôn Lập chỉ tay, linh nguyên bao lấy La sát tâm đơn rồi thấm vào.
La sát tâm đơn này do siêu cấp cường giả của La sát tộc để lại, tuy ám đạm vô quang nhưng sức mạnh ẩn chứa vô cùng. Tôn Lập định từ từ làm tan đi thì La Hoàn quát: "Không được lãng phí như thế!"
Dòng ý niệm chảy vào óc, Tôn Lập làm theo, linh lực trơn tuột như con lươn, tránh khỏi sức mạnh của La sát tâm đơn, chui vào nối với bốn đạo kim sắc ti mang.
Sức mạnh trong La sát tâm đơn tuy cao cường nhưng không có linh hồn chỉ huy, Tôn Lập dễ dàng tránh được.
Gã kéo kim sắc ti mang, sức La sát tâm đơn cả kinh, co vào trong đó. “Tinh hà chân giải” đẳng cấp chí cao, La sát tâm đơn tuy mạnh nhưng gã đã bắt được bốn đạo kim sắc ti mang, đời nào để bị đoạt lại?
Song phương giằng co, Tôn Lập liên tục phát lực kéo ra, sức mạnh trong La sát tâm đơn chỉ dựa vào bản năng, cố kéo ngược lại.
Tôn Lập khẽ mỉm cười, chợt thay đổi hướng kéo cùng với La sát tâm đơn.
Bốn đạo kim sắc ti mang bị đẩy ra theo hướng khác!
Mắt Tôn Lập ánh linh quang như vũng xoáy, kim sắc ti mang nát vụn, thành vô số quang điểm từ từ chìm vào mi tâm gã, rồi vào Ấn đường huyệt, ẩn vào thái cực bát quái đồ.
Mỗi đạo kim sắc ti mang chiếm một quái tượng, lấp đầy quanh thái cực đồ.
Tôn Lập đặt La sát tâm đơn sang bên, chuyên tâm vận chuyển “Thái hư chân ngã luyện”, ngưng cố quy tắc trong kim sắc ti mang.
Không phải quy tắc chìm vào quái tượng là thành công, Tôn Lập cần quen thuộc với quy tắc, dùng sức mình tính toán, vận hành tất cả.
Đấy là quá trình rất dài, cần phải kiên nhẫn.
Đương nhiên "dài" này là tương đối, Tôn Lập có bốn đạo quy tắc này là từ Hiền nhân cảnh đệ nhất trọng trung kỳ trực tiếp đạt đệ nhị trọng! So với pháp môn tu hành khác thì nhanh hơn nhiều.
Gã liên tục tính toàn, kim quang càng lúc càng ngưng cố trong quái tượng, sau cùng sáng lên.
Thể nội gã có sức mạnh nào đó nhuyễn động, gã biết đến lúc xung quan!
Trong Ấn đường huyệt, thái cực bát quái đồ ngưng như thực chất, nhưng quy tắc có được từ Thủy nguyên ma ngư mờ hơn, không xứng với bảy quái tượng kia.
Tôn Lập toát mồ hôi lạnh: lẽ nào vì thế mà công cốc!
Nguyên thú thiên thư tự động vận chuyển, thạch ấn liên tục lệ xuống, kim quang từ một thạch ấn chỉ cỡ hạt đỗ tràn vào bát quái, bù lại thiếu hụt.
Bát quái rực kim quang!
"Oành!"
Ấn đường huyệt bắn ra lưỡng đạo kim mang vào Thiên trung huyệt và Cưu vĩ huyệt, thần quang trong đó tự diễn sinh ra thái cực bát quái đồ. Chỉ là tám quái tượng đều ám đạm vô quang, cần gã thu gom quy tắc để thắp sáng.
Ấn đường huyệt phát xong lưỡng đạo kim mang, thái cực bát quái đồ vỡ thành kim quang mờ mờ, dung hợp với thần quang rồi co về, ép lại vô hạn, biến thành một quang điểm, Tôn Lập nội thị thì thấy quang điểm chiếu sáng cả ý thức!
Bóng tối ngoài xa cũng hiện lên rõ ràng.
Cửu đại ám huyệt quanh Ấn đường huyệt co lại, hóa thành chín ám điểm, vận chuyển chậm rãi!
Ấn đường huyệt và cửu đại ám huyệt tự thành thể hệ, không cần gã để ý, gã nhận ra thể hệ này vận chuyển cũng như linh văn trận trang, tự động hút thiên địa linh khí, liên tục tích lũy, tốc độ hơn linh văn trận trang của gã nhiều!
Vốn có Long bì ảnh linh văn trận trang, gã coi như có linh lực dung lô vĩnh viễn không tắt, hiện tại có thêm cái thứ hai còn lớn hơn, cung cấp cho chính gã.
Gã không cần vận công đả tọa, tu vi mỗi thời mỗi khắc đều tăng trưởng!
Mở mắt, Tôn Lập mỉm cười, đột phá Hiền nhân cảnh đệ nhị trọng thì gã khác trước nhiều. Nhãn quang nhìn đến La sát tâm đơn vừa còn khiến gã khó khăn, giơ tay chỉ là tám đạo kim sắc quang ti bay ra vây quanh, pháp tắc tác dụng vào khiến La sát tâm đơn tan ra, hóa thành linh lực tinh thuần nhất!
Sức mạnh này thể tích nhỏ nhưng dung lượng cực kỳ nhỏ.
Tôn Lập dồn cho Ấn đường huyệt tiêu hóa.
Ấn đường huyệt tự vận chuyển, chuyển hóa thành sức mạnh của gã.
La sát cường giả năm xưa ít nhất cũng Chân nhân cảnh đệ nhị trọng mới biết tới bốn quy tắc. Dù chết nhiều năm, sức mạnh trong La sát tâm đơn đã tan đi nhưng vẫn không kém gì Hiền nhân cảnh đệ thất trọng nên lúc trước Tôn Lập muốn lấy bốn đạo kim sắc ti mang mới khó khăn như thế.
Nhưng giờ