Tần Thiên Trảm mang theo mấy viên linh đơn Vọng Hư chân nhân ban cho, nên thụ thương nhưng khôi phục nhanh.
Y biết lần này mình làm mất mặt Tố Bão sơn nhưng Vọng Hư chân nhân không trách mà còn ban bát phẩm hạ pháp khí, để y chiến thắng Mạc Liên Sinh.
Tần Thiên Trảm thầm cảm kích, y cuồng vọng tự đại nhưng giữ được điểm duy nhất tỉnh táo là không có sư tôn Vọng Hư, tại Tố Bão sơn y không là gì.
Hôm nay thương thế sắp khỏi, nghĩ đến ngày mai sư tôn lão nhân gia ban cho bát phẩm hạ pháp khí, Tần Thiên Trảm nóng bừng trong lòng.
Bại dưới tay Mạc Liên Sinh, Tần Thiên Trảm thấy sỉ nhục vô cùng – nếu đấu ba trăm hiệp, rồi vì thua một chiêu thì y không như thế, dù bị trách móc cũng có thể nói là kỳ phùng đối thủ tương ngộ lương tài, nhưng sỉ nhục như thế này thì y không sao chấp nhận nổi.
Trong mắt người khác, đệ tử thiên tài như y dễ dàng thua đệ tử thiên tài của Ngọc Kiếm sơn trang, y là sỉ nhục của Tố Bão sơn.
Ngày mai sỉ nhục sẽ được rửa sạch, bát phẩm hạ đấu với cửu phẩm thượng của Mạc Liên Sinh, đẳng cấp cách biệt khiến Tần Thiên Trảm sẽ thắng lợi dễ dàng.
Tần Thiên Trảm vô cùng mong chờ ngày mai!
Chợt bên ngoài có tiếng hoan hô. Tần Thiên Trảm lấy làm lạ: "Có chuyện gì?"
Thu hạ ở ngoài do dự một chốc, Tần Thiên Trảm bực mình: "Có gì mà do do dự dự?"
Thủ hạ thầm thở dài, bẩm cáo thực: "Ban nãy Tôn Lập khiêu chiến Mạc Liên Sinh."
Tần Thiên Trảm giật mình, ôm chút ảo tưởng: "Kết quả? Thua hay thắng?"
Thủ hạ chần chừ: "Thắng."
Mặt Tần Thiên Trảm nóng bừng như bị bạt tay mấy cái liền!
Hồi lâu sau, y vẫn thở hồng hộc.
"Y... dùng mấy chiêu!" Tần Thiên Trảm nghiến răng hỏi.
Thủ hạ khuyên: "Tần sư huynh, ngày mai chưởng giáo chân nhân sẽ đến, có bát phẩm hạ pháp khí thì sư huynh vẫn là thư viện đệ nhất nhân, hà tất tính toán những chuyện nhỏ nhặt đó..."
"Nói mau! Y dùng mấy chiêu!" Tần Thiên Trảm gầm lên.
Thủ hạ đành nói: "Ba chiêu."
"Ba chiêu, ha ha ha!" Tần Thiên Trảm cười thảm: "Ba chiêu! Mạc Liên Sinh chỉ mười chiêu đánh bại ta, Tôn Lập chỉ mấy ba chiêu dánh bại y, không phải Tôn Lập chỉ cần một chiêu là đánh bại ta! Dù tương lai ta đánh bại Mạc Liên Sinh cũng vô dụng, ta đã thành sỉ nhục của Tố Bão sơn - Tôn Lập! Rõ ràng người vả vào mặt ta! Được, được!"
"Tần sư huynh..." Thủ hạ vừa nói thì nghe tiếng bịch, vào trong thấy Tần Thiên Trảm ngã nhào, mũi còn trào máu, hôn mê bất tỉnh.
"Tần sư huynh!" Thủ hạ kêu to...
...
Tần Thiên Trảm lại thương hôn mê, nói với bên ngoài là thương thế tái phát, nhưng các đệ tử đều không ngốc, hiểu vì sao.
Tần Thiên Trảm tính cách tự đại cuồng vọng, hành sự ngông nghênh, tại thư viện không được lòng người khác như Điền Anh Đông, lần này có tới quá nửa số đệ tử vui sướng.
Tôn Lập nghe Tần Thiên Trảm ngất đi thì còn đang bận ăn cá nướng. Gã ăn tham nên bị xương cá cắm vào lợi, không rút ra được, khá đau.
Giang Sĩ Ngọc khinh miệt: "Tần Thiên Trảm bị phế rồi."
Tôn Lập lắc đầu: "Hiện tại còn chưa nhưng hai ngày nữa thì chắc."
Giang Sĩ Ngọc không hiểu, Tôn Lập lại nắm chắc tâm tư Tần Thiên Trảm: "Tần Thiên Trảm ngày mai sẽ có bát phẩm hạ pháp khí, với tính cách của y kiểu gì cũng sẽ tìm tới ta để gây sự, chỉ như thế sau này y mới có thể tiếp tục diệu vũ dương uy tại thư viện. Chỉ là sau này y chỉ còn biết dựa vào chút hung tàn chứ không thể như trước."
Nhân lúc Giang Sĩ Ngọc lắng nghe, Tôn Lập nhanh tay ăn nốt hai miếng cá nướng.
Giang Sĩ Ngọc gật đầu, quên hỏi vì sao gà nói "Hiện tại còn chưa nhưng hai ngày nữa thì chắc."
...
Sự tình phát triển ngoài dự liệu, hôm sau viện binh của Tố Bão sơn và Ngọc Kiếm sơn trang gần như cùng tới, chân nhân lão tổ của cả hai phái đều tới.
Đến trưa, năm phái kia trong thất đại phái đều cử tinh binh cường tướng đến. Thất phái ngận liên thủ quét sạch Cổ Lô sơn, đuổi hết tán tu đi. Không nghe "khuyến cáo" thì giết ngay.
Các chân nhân lão tổ thương nghị gì, bọn Tôn Lập không biết, nhưng hiển nhiên, lần tìm bảo vật này không cho đệ tử tham dự. Tố Bão sơn và Ngọc Kiếm sơn trang gần như cùng lúc cho các đệ tử về.
Ngọc Kiếm sơn trang vẫn do Tô Ngọc Đạo dẫn dầu, Tố Bão sơn là do Vọng Minh hộ tống - song phương kỳ thực đều đề phòng phe kia ra tay với đệ tử của mình.
Hôm sau, bọn Tôn Lập về đến Tố Bão sơn.
Vọng Minh đạo nhân lập tức quay lại Cổ Lô sơn tăng viện, còn việc coi chuyến đi Cổ Lô sơn là thành tích kỳ thứ tư trong nhập môn thất khảo được hoãn lại – “việc nhỏ xíu này” sau việc ở Thái cực hà cốc sẽ xử lý.
...
Tô Tiểu Mai hớn hở theo Tôn Lập và Giang Sĩ Ngọc về, cả hai biết nhưng không khỏi lo lắng: Tô Tiểu Mai tu luyện pháp môn cổ quái của Long Bối thượng, liệu có thành công?
Dù thành