Sáng sớm, Tôn Lập đi tắm, xong xuôi thì Giang Sĩ Ngọc mới mắt nhắm mắt mở ngáp dài đi ra, dùng nước lạnh ở giếng rửa mặt mà còn rùng mình khiến Tôn Lập cười nhạo.
Cai hai rửa mặt xong, cùng đến thư viện, Giang Sĩ Ngọc lấy ra hai xâu đường hồ lô, mỗi người một xâu, vừa đi vừa ăn.
Đã cuối thu, quả dại trên núi chín rục. Giang Sĩ Ngọc mấy hôm nay rất thèm, nhớ đến cá nướng của Tô Tiểu Mai đang bế quan, tiếc là không có để ăn nên y hái quả, vào nhà bếp ăn trộm băng đường, dùng yêu hỏa làm thành đường hồ lô. Các loại quả dại xâu lại, bọc băng đường, chua chua ngọt ngọt, cũng có vị ngon riêng.
Giang Sĩ Ngọc vừa ăn vừa ai oán: "Tôn Lập ngươi đúng là không ra gì, lợi ích duy nhất bị hiểu lầm với ngươi là hai hôm trước được mãn nhãn tại tiểu viện của Tô Tiểu Mai, kết quả ngươi phá nát..."
Hai nữ đệ tử ở cùng Tô tiểu muội là Đông Phương Phù và Lý Tử Đình, thuộc nhóm chữ Giáp và nhóm chữ Ất. Tôn Lập nhớ nhầm. Đông Phương Phù đủ tư cách ở riêng một tiểu viện, nhưng ba nữ hài ở cùng dễ chăm sóc nhau.
Cả hai bị Giang Sĩ Ngọc lợi dụng, gần đây nghiến răng đi khắp thư viện tìm sắc lang, chỉ rình đánh gãy cái chân thứ ba của y.
Bất quá thực tế không đến mức thế, hai thiếu nữ lúc đó cho là Giang Sĩ Ngọc không thích nữ hài nhưng không đời nào không mặc áo trước mặt y, cùng lắm lộ ra nửa cẳng tay, phơi áo con trong sân mà không cất.
Dù vậy vẫn khiến họ hổ thẹn chết được.
Tôn Lập chỉ trích Giang Sĩ Ngọc: "Ăn đường hồ lô đi, có đồ ngon mà vẫn không bịt được mồm ngươi!"
Giang Sĩ Ngọc trợn tròng trắng: "Đồ ngon này ta tự làm ra!"
Trừ Vọng Sơn biệt viện, ba bóng người đi trước nghe thấy đằng sau có tiếng nói thì ngoái lại, hai người sầm mặt quát to xông tới: "Giang Sĩ Ngọc, đứng lại!"
Đông Phương Phù và Lý Tử Đình hóa thân la sát song kiều, dấy lên cuồng phong đuổi theo. Giang Sĩ Ngọc khá có kinh nghiệm, vứt hết danh dự và tôn nghiêm nam nhân mà chui vào bụi rậm, cả hai đuổi tới thì không thấy.
Dù vậy cả hai vẫn tìm khắp.
Tô Tiểu Mai ngây ra, Tôn Lập cười cười đi tới vỗ vai: "Cô nương, trong thời gian ngươi bế quan, có nhiều vở kịch hay lắm."
"A?" Tô Tiểu Mai hoang mang.
Tôn Lập xua tay: "Không nói, sau này ngươi sẽ biết." Gã cẩn thận nhìn quanh hỏi nhỏ: "Thế nào?"
Tô Tiểu Mai hơi đỏ mặt, không giấu được hưng phấn: "Thành công!"
Tôn Lập nhìn vào mắt nàng ta, đôi mắt trong veo, ám thương đã lành, thì nhẹ lòng: "Hay quá..."
Cả hai cùng đến thư viện, Tô Tiểu Mai hưng phấn hỏi: "Ngươi đoán xem ta hiện giờ đẳng cấp gì?"
Tôn Lập kinh ngạc: "Đã Phàm nhân cảnh đệ tam trọng?"
Tô Tiểu Mai bị đả kích: "Ngươi tưởng ta là tên biến thái Giang Sĩ Ngọc hả? Bất quá người ta cũng đạt Phàm nhân cảnh đệ nhị trọng điên phong, vài ngày nữa, nuốt pháp thứ hai là thành công đột phá."
Tô Tiểu Mai rất vừa lòng, nheo mắt cười.
Tôn Lập lo lắng: "Pháp khí không dễ tìm..."
Tô Tiểu Mai vui vẻ: "Không lo, trong quyển thiết thư, trừ công pháp tu hành còn trữ vật không gian. Tiền bối đó nói không gian này có hạn chế, chỉ khi công lực của ta đạt tới mức thì mới mở được tầng tiếp theo. Mỗi tầng có đủ pháp khí, nuốt xong là đủ đạt tới cảnh giới mới. Giờ ta chỉ mở dược tầng thứ hai, cũng là Phàm nhân cảnh đệ nhị trọng, trong đó có pháp khí, ta đã ăn hai, món còn lại đủ để đạt thành Phàm nhân cảnh đệ tam trọng, sau đó sẽ mở tầng không gian thứ ba..."
Tôn Lập tắt tiếng, không ngờ việc gã và Giang Sĩ Ngọc lo lắng nhất thì Long Bối thượng đã chuẩn bị.
Long Bối thượng nhân chỉ mất mấy trăm năm là thành cường giả đỉnh nhọn của tu chân giới. Tốc độ tu hành dù “Thiên bộ binh hỏa liên thiên kiếp” của Giang Sĩ Ngọc cũng không so được.
Lắc đầu, Tôn Lập cười khổ: "Ta và Tiểu Ngọc lo lắng thừa, vận khí của ngươi tốt thật."
Tô Tiểu Mai cười hạnh phúc: "Gặp được các ngươi là vận khí nhất rồi."
Nàng ta chợt nghiêm túc đứng trước mặt Tôn Lập: "Tôn Lập, đa tạ!"
Tôn Lập xua tay: "Khách khí."
Tô Tiểu Mai gật đầu, tiếp tục sóng vai.
Trầm mặc một chốc, Tô Tiểu Mai chợt nháy mắt, nói nghiêm túc: "Kỳ thực lúc ta cảm tạ ngươi thì nên thành khẩn nắm tay ngươi nhưng sợ bị người khác nhìn thấy, sẽ nói là ta cướp nam nhân của Tiểu Ngọc..."
Tôn Lập há miệng nhổ ra: "Xem đi, ta không nhổ ra nước bọt mà là máu!"
"Ha ha ha..." Tô Tiểu Mai cười vang....
Lúc vào giờ học, Giang Sĩ Ngọc mới lén lút vào giáo thất.
Lúc đó la sát song kiều cũng vào học rồi.
Y đến