"Hoàng huynh, không cần" - Văn Khương gương mặt ngấn nước, thút thít khóc lóc co cụm lại trong tấm chăn dày trốn tránh.
"Ngoan, hoàng huynh chỉ là ôm muội một cái, đừng sợ." Thế tử Trữ nheo cặp mắt lại, giọng nói vì tình dục mà trở nên trầm khàn khó nhịn.
"Hoàng huynh, a _ _ _ _"
Văn Khương ôm lấy thân thể nam nhân, lần nửa thừa nhận sự kìm hãm của hắn.
" Hoàng muội, Văn Khương hoàng muội.." - Thế tử Trữ khàn giọng rít lên cái tên đang chi phối lý trí mình.
Hai tay mảnh khảnh bị chế trụ, nhũ thịt Văn Khương bại lộ vì kích thích mà sớm trở nên phập phồng, xiêm y như lụa từ từ tuột xuống trên da thịt trắng nõn. Sắc đẹp khuynh quốc khuynh thành của nàng luôn mang theo sự cám dỗ chết người.
"Hoàng huynh, không cần..."
Văn Khương thống khổ ngẩng đầu lên, cái lưỡi đinh hương bị Thế tử Trữ cường hãn hôn, tuyệt thế thân thể tao nhã kìm không được tản ra hương vị mị hoặc.
"Hoàng muôi ngoan, hoàng huynh chỉ là đang sủng ái muội."
Thế tử Trữ từ trong ngực mỹ ngân ngẩn lên, say đắm thưởng thức tư vị mềm mại ấy. Văn Khương tư tình mỹ tuyệt cảm giác dưới bụng có 1 dòng nước ấm làm cho ướt át, thân thể như bị điện giật xụi lơ trong lòng ngực hoàng huynh.
"Hoàng huynh, muội nóng quá."
Môi hồng của mỹ nhân nhẹ nhàng cong lên.
"Văn Khương hoàng muội, muội đúng là thực cốt trời sinh dâm đãng"
Thế tử Trữ hôn hôn cái cổ trắng nõn, hôn sâu uốn lượn hạ xuống, đi tới đôi tuyết nhũ cao ngất. Trên ấy có 2 quả anh đào ửng đỏ, kích thích tầm mắt Thế tử Trữ như muốn một ngụm nuốt trọn
Ngón tay hắn kẹp trụ 2 bên anh đào, không ngừng trêu chọc khuấy động lấy, vú bị vuốt vuốt làm nàng phát ra thanh âm rên rỉ thống khổ, bất lực giãy dụa trong lòng Thế tử Trữ tay nhỏ vụng về ve vuốt lồng ngực hoàng huynh. Rõ ràng được hoàng huynh sủng ái cực kỳ thoải mái, nhưng hiện tại như chưa đủ....
"A... ukmn... Ahh..."
Một hồi bị Thế tử Trữ nhàu nặn xoa nắn, 1 trận khoái cảm tê dại từ đầu v* lan đến toàn thân, Văn Khương ưỡn người như chim yến phát ra những thanh vừa âm hoang du vừa ma mị. Bên dưới hiện tại là mỹ nhân ngọt nước, Thế tử Trữ làm sao nhịn được mà không cúi xuống ngấu nghiến dây dưa với môi anh đào. Đầu lưỡi như rắn nước xâm nhập, khuấy đảo liều chết triền miên. Vốn chỉ muốn sủng ái nàng một chút cho thỏa lòng mong nhớ, nhưng mà ko nghĩ đến hắn càng muốn càng nhiều.
"Văn Khương hoàng muội"
Hắn gọi tên nàng, nhẹ nhàng hôn đôi mắt mê ly, ngón trỏ cùng ngón giữa trợt xuống giữa 2 chân Văn Khương, đẩy ra cánh hoa bị sớm bị dịch mật thấm ướt.
" Hoàng muội, muội ướt rồi"
Chống mở chân ngọc thon dài, hắn đem chính mình đã sớm căng cứng đặt trước mật động.
"A, không cần _ _"
Văn Khương trong nháy mắt tỉnh táo lại, đột ngột muốn đẩy Thế tử Trữ ra, thế tử tinh tế bắt lấy cổ chân nàng, chẳng cho nàng phản ứng đã ưỡn người thẳng lưng cắm sâu vào cửa động.
"A a a a a a a a a a a..."
hoa huy*t chặt chẽ trước giờ chưa từng bị khai phá nay lại bị nam nhân hung mãnh cắm vào, kịch liệt như muốn xé toang vách hang chật hẹp của nàng.
"Đau quá _ _ _ _ _ _ _ _" nàng thét lên, giãy giụa, nước mắt thuận theo gương gương mặt hoàn mỹ mà chảy xuống.
"Không cần _ _ a _ _ _ _" nàng thét lên, đổi lại hàng loạt cú thúc mạnh mẽ của thế tử.
"Văn Khương hoàng muội... Thật đẹp... Lại ướt lại chặt... Còn như thế hút nhanh như vậy... A... Trời ạ... Thực muốn thật mạnh thao muội...."
Phân thân cực đại cắm trong động hoa, cảm giác như là bị cái miệng nhỏ liếm láp, mút lấy, mút lấy, hắn thoải mái đến sống lưng căng cứng, dòng điện mạnh mẽ từ nơi giao hợp truyền đến toàn thân.
"Đau _ _ _ _ _ _ không cần, cầu xin huynh.. thả muội ra."
Văn Khương thống khổ trực rơi nước mắt, nàng hạ thân như bị xỏ xuyên qua, cứng rắn không ngừng hướng bên trong nàng mà trừu sáp. Văn Khương đau quá khóc rên từng hồi...
Máu tươi cùng dịch mật ồ ồ chảy, đệm gấm dưới thân 2 người bị mật thủy xâm liễm ướt át.
" Thế tử ca ca... Không cần đâm mạnh vào trong, ngta thật sự chịu ko được"
Mỹ nhân bên dưới mềm mại đung đưa thân thể, trước mắt Thế tử càng thêm kích thích.
"Aha... Văn Khương hoàng muội... Muội quá chặt, ta thật thoải mái, mau, mở ra chân, liền hết đau... ukwmn... Ngoan"
Hắn bắt lấy đôi tay không yên phận của Văn Khương, cự thú điên cuồng mà cắm rút, khuấy đảo d*m thủy đưa đến cho nàng 1 trận khoái cảm tê dại.
"Ahh, là như thế sao?" - Văn Khương sợ hãi mở ra chân thon dài.
"Đúng rồi."
Hắn bóp trụ eo thon, đột ngột đâm vào thật sâu, quy