Mọi người xung quanh có người ganh tị đến viết rõ ở trên mặt, có người lại chế giấu tâm tư mà bắt đầu đi đến bên cạnh An Hi Văn nịnh nọt.
An Hi Văn thì vẫn còn giữ trạng thái bất ngờ đỏ mặt nhìn Cao Minh Thành.
Cao Minh Thành trên mặt nở nụ cười xã giao, nhưng trong lòng liền cứ muốn An Tịnh Nhã ngay lập tức xuất hiện.
Nhưng An Tịnh Nhã ở bên kia đi nhà vệ sinh có xảy ra chút chuyện.
Vì đã lâu không đi giày cao gót, bây giờ đi lại không quen, chân bị mỏi có hơi tê.
An Tịnh Nhã tựa vào bồn rửa tay, cúi người tháo giày cao gót ra, sau đó đưa tay xoa nhẹ bàn chân.
Nhưng do cô mặc váy lên có chút khó khăn.
Còn đang loay hoay thì có người mở cửa đi vào.
Người đi vào là một cô gái ăn mặc khá giản dị, đồ trên người cũng không phải đồ hàng hiệu gì.
Không phải An Tịnh Nhã cô khinh thường, mà ở bữa tiệc này, xuất hiện với cách ăn mặc có chút quê mùa này rõ ràng là không hợp, An Hi Văn là loại người như thế nào cô hiểu rõ, sao có thể tùy tiện mời linh tinh một người ăn mặc quê mùa đến.
Người con gái kia ngước nhìn An Tịnh Nhã bằng ánh mắt lạnh nhạt không chút cảm xúc, lạnh lùng bước qua đi vào nhà vệ sinh.
An Tịnh Nhã dõi mắt nhìn theo, cảm thấy cô ấy hình như là có chuyện buồn.
An Tịnh Nhã đi lại giày cao gót định bước ra ngoài thì bị một cánh tay cản lại.
An Tịnh Nhã quay đầu lại khó hiểu nhìn.
Người con gái ăn mặc giản dị vừa rồi đưa cho An Tịnh Nhã một tuýt thuốc.
"Tôi lúc đầu đi giày cao gót cũng bị như vậy.
Cô bóp thuốc ra rồi thoa đều lên chân, sẽ dịu cơn tê ngay lập tức."
Nói xong cũng không để An Tịnh Nhã cô kịp thời nói một câu cảm ơn liền rời đi ngay.
An Tịnh Nhã nhìn tuýt thuốc trong tay, lẩm bẩm.
Người gì mà kì vậy, có phải con gái lạnh lùng quá rồi không? Hình như vừa rồi....!cô ấy khóc.
Lúc An Tịnh Nhã đi ra, mọi người xung quanh đang chúc mừng An Hi Văn.
Cô làm như không biết cái gì, đi đến bên cạnh Cao Minh Thành hỏi:
"Có chuyện gì thế?"
"Cao tổng phu nhân, cô không biết gì sao?"
Một người đứng gần đó nghe An Tịnh Nhã hỏi liền hỏi ngược lại.
An Tịnh Nhã không hiểu lắc đầu, hướng cái nhìn đầy thắc mắc đến Cao Minh Thành.
"Cao tổng phu nhân, Cao tổng vừa đề nghị với An ảnh hậu về việc mời cô ấy làm đại diện nghệ sĩ và làm đại diện phát ngôn cho Peony.
Còn nói sau này khi kết thúc hợp đồng với Angel thì muốn mời An ảnh hậu làm đại diện cho tập đoàn Cao thị."
An Tịnh Nhã làm ra vẻ bất ngờ nhìn Cao Minh Thành.
"Đây là món quà bất ngờ anh thay em chuẩn bị cho chị mà anh nói sao?"
"Ừ."
"Vậy chị có đồng ý không?
Cao Minh Thành: "Đồng ý rồi." Sau đó giơ cao bản hợp đồng lên cho An Tịnh Nhã nhìn rõ chữ ký của An Hi Văn.
"Chị, chúc mừng chị nha."
An Tịnh Nhã đi đến bên cạnh An Hi Văn, nắm tay cô ta nói lời chúc mừng.
Có một vài người xung quanh thấy Cao Minh Thành có ý đề cao và coi trọng An Hi Văn, một phần nhân lúc An Hi Văn khí thế đang tốt này liền lên tiếng.
"Lại nói, Cao tổng với An ảnh hậu rất hợp đôi nha.
Trai tài gái sắc, mà cũng gái tài trai sắc."
"Đúng đúng, nhìn ở góc này xem.
A A A, tôi phải lên thuyền Văn–Thành thôi.
Ngưỡng mộ họ quá đi, tôi ước bản thân được như An ảnh hậu quá, à không, bản thân tôi bằng một góc thôi cũng được."
Thấy biểu cảm xụ mặt của An Tịnh Nhã, An Hi Văn trong lòng đắc ý.
Cao Minh Thành ở đối diện thì ngược lại, nếu không phải vì Giang Minh Triết đã giữ hợp đồng, anh liền muốn ngay lập tức xé nát hợp đồng, sau đó tuyên bố phong sát.
An Tịnh Nhã sau một giây xụ mặt liền lên tiếng, kèm theo đó là một nụ cười đẹp đến yêu nghiệt.
"Tiếc quá, An Tịnh Nhã mới là vợ Cao Minh Thành."
Cô nói xong liền đi đến bên cạnh Cao Minh Thành, ôm cánh tay anh.
"Cảm ơn ông xã đã thay em chuẩn bị quà cho chị.
Thấy em cả buổi không chọn được quà, anh thật là có lòng rồi."
Những người xung quanh bị câu nói của An Tịnh Nhã vả cho miệng cũng không thể mở ra được.
Cao Minh Thành nhìn dáng vẻ xù lông vẫn cười của An Tịnh Nhã, vui vẻ dịu dàng vuốt mái tóc cô, sau đó ở tại trước mặt nhiều người, nói còn một chuyện quan trọng nữa muốn nói.
An Tịnh Nhã chớp mắt lại chớp mắt nhìn anh.
Không phải trong kế hoạch đến hiện tại là cái đùi lớn của cô là hết việc rồi sao? Sao tự nhiên lại còn có chuyện nữa cần nói.
An Tịnh Nhã ở bên nói nhỏ bên tai anh.
"Ông xã, hình như anh hết đất diễn rồi."
"Còn có món quà nhỏ muốn tặng em."
An Tịnh Nhã nghe vậy thì suy nghĩ, chẳng lẽ anh muốn nói luôn việc cho cô một số cổ phần của Peony.
"Mọi người ai cũng biết rõ rồi, Peony hiện tại là công ty giải trí đứng nhất nhì trong nước, là một trong số các công ty con có nguồn lợi lớn của tập đoàn Cao thị.
Nhân đây, để xin lỗi vợ tôi về việc hôm hôn lễ tôi không thể đến, vả lại vợ tôi có ngỏ ý cô ấy muốn được đi làm việc, tôi muốn....mang Peony tặng cho cô ấy làm quà xin lỗi."
An Tịnh Nhã vốn còn đang cười, nhưng nghe Cao Minh Thành nói hết