Phòng sách của nhà họ Hoắc.
Lý Thần và Hoắc Chấn Châu lần lượt ngồi xuống.
“Chú đã nói chuyện với Lâm Minh trước đó rồi, việc thanh toán giao dịch lần này, thanh toán trước khi cháu rời Hồng Kông là được”, Hoắc Chấn Châu nói.
Lý Thần gật đầu nói: "Như vậy là tốt nhất.
Dù sao số tiền 1,5 tỷ có thể lấy ra bất cứ lúc nào, nhưng sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch tiếp theo".
Hoắc Chấn Châu cười nói: "Nếu có khó khăn gì thì cứ nói với chú một tiếng, tài chính của nhà họ Hoắc bon chú tương đối dư giả đấy".
Lý Thần nhấp một ngụm trà, cười nói: "Như vậy thì lại không cần...nhà họ Hoắc chuẩn bị tiền xong chưa?"
Hoắc Chấn Châu nghiêm mặt hỏi: "Cháu nói cụ thể cho chú biết, rốt cuộc là cần bao nhiêu?"
"Vẫn chưa biết chính xác".
Lý Thần nhớ lại thị trường chứng khoán Mỹ mà anh chú ý mấy ngày qua, cau mày nói: "Thị trường chứng khoán Mỹ gặp nạn.
Cháu nhận thấy có người đã bắt đầu giao dịch bí mật, bao phủ cả một vùng rất lớn, bên kia chí ít cũng là một bàn cờ tài chính trị giá hàng nghìn tỷ".
“Hàng nghìn tỷ!”, Hoắc Chấn Châu tuy đã quen thấy những màn hoành tráng, cũng không khỏi cảm thấy khó tin.
Hàng nghìn tỷ dùng đơn vị nào đo lường đây?
Là GDP quốc gia!
Chỉ GDP mới có thể dùng làm đơn vị đo lường được.
Điều này cho thấy sự khổng lồ và ghê gớm của con số này.
"Nhưng đó là thị trường chứng khoán Mỹ.
Là trung tâm của nền kinh tế thế giới, một khi ở đó bắt đầu sát phạt, không một cá nhân hay lực lượng nào có thể ngăn cản được, vì vậy chúng ta chỉ làm chứng khoán Hồng Kông".
Sau một hồi suy nghĩ, Lý Thần nói: "Vì vậy, khía cạnh tài chính cụ thể còn phải phụ thuộc vào mức độ tàn phá của làn sóng khổng lồ này gây ra một khi bong bóng ở Hoa Kỳ vỡ.
Trước mắt nhà họ Hoắc phải chuẩn bị bằng này".
Lý Thần duỗi ra ba ngón tay.
“30 tỷ?”, Hoắc Chấn Châu nhíu mày.
"Đúng, 30 tỷ.
Nguồn tiền sử dụng trong giai đoạn đầu có thể khoảng 10 tỷ, nhưng có thể phải huy động 30 tỷ tiền mặt bất cứ lúc nào", Lý Thần nói.
Hoắc Chấn Châu trầm ngâm, suy nghĩ một chút nói: "Được rồi, chú đồng ý với cháu, tiền bạc không thành vấn đề".
Chứng kiến Hoắc Chấn Châu hào phóng đồng ý như vậy, Lý Thần xem như đã hiểu rõ hơn về sự giàu có của thành phố Hồng Kông