Tiếng bàn phím tanh tách khiến toàn bộ phòng khách trở nên vô cùng náo nhiệt, 15 nhà giao dịch chuyên nghiệp hàng đầu ngay lập tức bắt đầu xây dựng vị thế.
Chỉ cần Lý Thần đưa ra hướng mua và lệnh, lập tức có thể mang ngay số tiền khổng lồ vào chứng khoán Hồng Kông.
Vào thời điểm này, những người theo giá tăng và giá giảm của chứng khoán Hồng Kông đang cạnh tranh gay gắt trong lĩnh vực Internet, lượng tiền khổng lồ đang đổ vào thị trường chứng khoán mỗi giây.
Những người theo giá giảm thì muốn kéo giá cổ phiếu giảm xuống, kéo theo sự sụt giảm của toàn bộ thị trường chứng khoán Hồng Kông và chỉ số Hang Seng, còn những người theo giá tăng thì nhất quyết bảo vệ lãnh địa của mình, không cho phép giá cổ phiếu tùy tiện giảm xuống.
Một cuộc chiến không có thuốc súng đang lan rộng.
Đúng lúc này, trong một biệt thự yên tĩnh khác ở thành phố Cảng, tiếng gõ bàn phím cũng không ngừng vang vọng.
Lý Diệu Khang nhìn vào màn hình với vẻ mặt nghiêm túc, không ngừng ra lệnh.
Cách đó không xa, Rogers đang thản nhiên uống rượu đỏ để giết thời gian.
“Ông Rogers, số chip trong tay chúng ta đã hòm hòm rồi”, Lý Diệu Khang nói với Rogers.
Đặt ly rượu đỏ xuống, Roger nhìn màn hình điện tử nở nụ cười đùa giỡn, nói: "Tin tức về Microsoft của Mỹ chắc cũng đã đến được thành phố Hồng Kông rồi, đúng không?"
Lý Diệu Khang nói: "Chắc hẳn những người có nguồn tin nhanh nhạy đã biết rồi, rất nhiều tiền đã bắt đầu đổ vào rồi".
"Tốt!"
Rogers nhún vai, đứng dậy và bước ra khỏi cửa, nói: "Tôi sẽ bảo phố Wall bắt đầu hành động.
Chẳng bao lâu nữa, bên đó sẽ có đối đầu gay gắt, chứng khoán Hồng Kông cũng sẽ phản ứng ngay lập tức".
"Ông già Solo đã không đánh bại được nền kinh tế của thành phố Hồng Kông vào ba năm trước.
Lần này, tôi muốn nền kinh tế của thành phố Hồng Kông thụt lùi thêm 5 năm nữa!"
Nhìn Rogers đi ra ngoài liên lạc với nhóm quỹ lượng tử của mình, Lưu Đại Hùng sa sầm mặt mày, xì một tiếng khinh miệt, nói: "Đám quỷ Mỹ này đang đào mồ mả tổ tiên người Hồng Kông chúng ta lên, mà chúng ta lại chính là người đưa xẻng cho họ".
Lý Diệu Khang khẽ liếc Lưu Đại Hùng nói: "Trên thị trường vốn chả ai có tổ tiên cả.
Ông có? Vậy ông có thể rút được rồi đấy".
Lưu Đại Hùng lúng túng cười, nói: "Sống chết của họ liên quan gì đến tôi.
Họ càng thua, tôi càng vui, như vậy chúng ta mới