Lúc này, nhân viên chính quyền Hồng Kông cũng nghiêm mặt nói: "Anh Lý, không phải tôi nghi ngờ quyết định của anh, nhưng tôi nghĩ anh có thể cho mọi người một lý do khi làm việc này".
"Biết bẫy không?"
Lý Thần dửng dưng nói: "Nếu đánh trực diện thì dù có thắng, chứng khoán Hồng Kông cũng trở thành một đống đổ nát.
Vì vậy, cần có bẫy, mà trong bẫy thì nhất định phải đặt mồi.
Mồi của tôi đây".
Nói rồi, Lý Thần giơ ngón tay lên chỉ vào 40 cổ phiếu trên màn hình điện tử đã rớt giá thảm hại vì bị hủy mua.
Trong khi mọi người vẫn đang tiêu hóa những gì Lý Thần nói, giọng nói của Trương Tự Hưng vang lên.
"Chỉ số Hang Seng giảm xuống dưới 7.800 điểm!"
Mọi người kinh ngạc nhìn lên, trên màn hình chỉ số Hang Seng hiển thị 7620 điểm.
Sự tấn công của 100 tỷ, cùng với việc Lý Thần rút lại giao dịch mua, đã khiến chỉ số Hang Seng sau cùng đã giảm xuống dưới 7.800 điểm.
Mức thấp mới trong lịch sử!
“Đây là mồi của tôi, 7600 điểm, anh dám tới không?”, Lý Thần lẩm bẩm.
“Anh đang đánh cược toàn bộ nền kinh tế thành phố Hồng Kông đấy à!”, Jack Chen hét lên.
"Nếu anh làm vậy, một khi tính sai, toàn bộ thị trường chứng khoán Hồng Kông sẽ toang đấy, anh điên thật rồi!"
Nói xong, Jack Chen bước đến chỗ bốn người đứng đầu của tứ đại gia tộc từ đầu đến giờ vẫn luôn im lặng, chỉ vào Lý Thần và nói: "Anh ta là một kẻ mất trí, tôi đề nghị ngay lập tức tước quyền chỉ huy của anh ta và để tôi thế chỗ! Anh ta đến từ đại lục, trong thâm tâm sẽ không xem trọng nền kinh tế của thành phố Hồng Kông, rõ ràng là chỉ đang làm càn thôi!"
“Đuổi anh ta đi ngay đi, chỉ có tôi mới cứu được nền kinh tế của thành phố Hồng Kông thôi!”, Jack Chen hét lên.
Lý Gia Thành trầm ngâm, quay đầu nhìn Hoắc Chấn Châu, không nói gì.
Hoắc Chấn Châu trịnh trọng nói: "Nhưng một khi thành công, cuộc khủng hoảng này sẽ được giải quyết, tôi nghĩ rất đáng!"
Bao Thuyền Vương lắc đầu nói: "Tôi nghe theo các ông".
Lúc này, Lý Diệu Khang lại rất bình tĩnh viết tin nhắn trên điện thoại di động rồi gửi đi, sau đó nhẹ giọng nói: "Hay là, chúng ta cứ quan