Rầm một tiếng, Trương Giang giật mình run tay, trà nóng đổ lên người, Trương Giang nhảy dựng lên, quát Ngô Hải xông vào phòng làm việc: "Chết tiệt, giật cả mình, ông muốn bị đuổi việc à!"
Ngô Hải lau mồ hôi trên trán, vẻ mặt kì quái nói: "Giám đốc, xảy ra chuyện rồi".
Trương Giang vẻ mặt sửng sốt, cau mày nói: "Làm sao vậy? Hốt hoảng như thế còn ra thể thống gì!"
Sau khi nuốt nước bọt, Ngô Hải không kìm được kích động, nói với giọng điệu cực kỳ phức tạp: “Giám đốc, ngày hôm qua ông không biết sao, vị khách hàng lớn đó, Lý Thần, cậu ấy đã dùng hết tiền vào thị trường kỳ hạn dầu thô".
Trương Giang sửng sốt một chút, cũng không buồn để ý đến vết nước trên người nữa, kinh ngạc nói: "Toàn bộ? Cậu ấy điên rồi? Mất là mất trắng luôn đấy?"
Nói xong, không đợi Ngô Hải kịp nói gì liền cau mày nói: "Thằng nhóc này tự tin thái quá, không theo phép tắc gì cả.
Quả nhiên gây ra rắc rối lớn rồi.
Bước vào thị trường với đòn bẩy năm mươi lần, rủi ro lớn thế mà cậu ấy vẫn dùng hết toàn bộ số tiền, lần này thì toang thật rồi".
“Không phải đâu, giám đốc”, Ngô Hải nhìn Trương Giang cười nhạt nói: “Đầu giờ sáng nay, tài khoản của cậu ấy có 3,1 tỷ...”
"Bởi vì số tiền chuyển vào tài khoản này, toàn bộ nhiệm vụ tiền gửi hàng năm của chi nhánh huyện chúng ta đã đạt tiêu chuẩn, thậm chí còn thiết lập một kỷ lục mới ..."
"Tôi đã xem tin tức trên đường đi làm.
Quốc tế đều đang đồn rằng một nhà đầu tư tư nhân bí ẩn đã kiếm được hàng trăm triệu đô la Mễ trên thị trường dầu thô kỳ hạn hôm qua, là người thắng lớn nhất trên thị trường dầu thô lần này ...!"
"Phối hợp với thời điểm Lý Thần gia nhập thị trường cùng số lượng quyết toán, tôi đoán người đang được thảo luận trên toàn bộ thị trường tài chính quốc tế chính là cậu ấy ..."
"3,1 tỷ, giám đốc ...!sáu mươi hai triệu tiền vốn