Ngày hôm sau, Tô Vãn Thanh tiễn Lý Thần ra sân bay, Lưu Quân cũng đi theo.
“Chăm sóc tốt bản thân, đừng để mệt quá nhé”, Tô Vãn Thanh giúp Lý Thần chỉnh lại quần áo, nhẹ nhàng nói.
Lý Thần nhìn chằm chằm người phụ nữ xinh đẹp trước mặt, cười nhẹ nói: “Mình phát hiện cậu càng lúc càng giống một người vợ hiền mẹ đảm rồi đấy”.
Tô Vãn Thanh liếc nhìn Lý Thần một cái, hờn dỗi nói: “Cái gì mà mẹ hiền vợ đảm, nói cứ như là già rồi ấy!”
“Không già, cậu luôn luôn là nữ thần trong lòng mình”, Lý Thần nhéo mũi Tô Vãn Thanh, cười tinh nghịch nói.
“Ôi, đáng ghét”, Tô Vãn Thanh gạt tay Lý Thần ra, mím môi cười nói: “Đi đi, đi chiến đấu giành lại giang sơn của cậu đi, mình sẽ giúp cậu bảo vệ hậu phương vững chắc”.
Lý Thần gật đầu, siết chặt tay Tô Vãn Thanh, nói: “Đợi mình, mình sẽ giành được giang sơn mang về làm sính lễ cho cậu”.
Hai má Tô Vãn Thanh đỏ bừng, vội vàng rút tay ra, ngượng ngùng quay đầu lại, bối rối nói nhỏ: “Nói linh tinh gì thế, ai cần cậu tặng sính lễ chứ, không quan tâm cậu nữa, mình đi đây!”
Nói xong, Tô Vãn Thanh xoay người bỏ chạy.
Nhìn thấy bóng lưng vội vàng bỏ chạy của Tô Vãn Thanh, Lý Thần cười nhẹ một tiếng, chào hỏi Lưu Quân, sau đó xoay người đi về phía cửa kiểm tra an ninh.
“Lý Thần!”, giọng của Tô Vãn Thanh đột ngột vang lên phía sau.
Lý Thần quay lại, nhìn thấy cô gái xinh đẹp đứng trong đám người, ánh mắt đầy trìu mến nhìn anh, như thể ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm.
“Mình đợi cậu quay về”.
Kìm ném ham muốn được chạy lại ôm cô, Lý Thần gật đầu một cái rồi đi vào cửa kiểm tra an ninh.
Trên máy bay, Lý Thần nhắm mắt nghỉ ngơi.
Với tư cách là một vệ sĩ, Lưu Quân ngồi bên cạnh Lý Thần.
“Anh Lý, tình cảm của anh và cô Tô thật tốt”, Lưu Quân nói.
Lý Thần mở mắt liếc nhìn Lưu Quân một cái, cười nói: “Anh cũng không còn nhỏ nữa rồi, khi nào giới thiệu cho anh một cô bạn gái nhé?”
Lưu Quân trịnh trọng lắc đầu nói: “Công việc quan trọng”.
“Cũng đúng, đàn ông mà, nếu không lập nghiệp thì làm sao lập gia đình được”.
“Đi theo tôi hai năm, qua thời gian hai năm, tôi sẽ sắp xếp cho anh”, Lý Thần nói.
Lưu Quân khẽ mỉm cười, cũng không quá để ý đến lời nói này.
Trong mắt anh ta, bây giờ chuyện duy nhất là bảo vệ sự an toàn cho Lý Thần, những chuyện khác không quan trọng.
Hai tiếng sau, máy bay hạ cánh tại sân