Thư ký Chu khịt mũi, khinh thường hành động của Lý Thần, cho rằng anh là kẻ tiểu nhân đâm sau lưng người khác.
Loại người đáng khinh như vậy thì có thể làm được gì?
Hừ lạnh một tiếng.
Thư ký Chu đột nhiên mong đợi, Lý Thần làm nhiều việc như vậy, tốn nhiều tiền như vậy nhưng lại bị Vương Đại Đông đánh cho thất bại thảm hại.
Mà lúc này, Lý Thần đã ra khỏi khách sạn, lấy điện thoại gọi cho Đường Tuấn.
“Anh Đường, giúp tôi liên hệ với người phụ trách của Sequoia Capital, nói với họ rằng tôi muốn mua 34% cổ phần của Sina trong tay họ.
Nếu họ không đồng ý thì hãy nói rằng tôi đã lấy được 25% cổ phần của Sina trong tay ngân hàng đầu tư Goldman Sachs”.
Trở về công ty Tencent, đám người Mã Hoa Đằng vẫn chưa quay về, trong văn phòng, Lý Thần và Đường Tuấn đang ngồi ở hai bên.
“Tôi đã liên hệ với Sequoia Capital, bọn họ muốn xác nhận xem có thật là sếp Lý đã lấy được 25% cổ phần của ngân hàng Goldman Sachs hay không?”
Nghe thấy lời của Lý Thần, Đường Tuấn trợn tròn mắt, vẻ mặt khó tin nói: “Ý anh là… anh đang lừa bọn họ?”
Lý Thần cười nói: “Cũng không gọi là lừa được, bởi vì tôi thật sự sắp lấy được cổ phần của Sina trong ngân hàng đầu tư Goldman Sachs, quả thực là 25%”
Lý Thần nói kế hoạch của mình cho Đường Tuấn nghe.
Đường Tuấn nghe xong mắt chữ O mồm chữ A.
“Thành thật mà nói, tôi thật sự bái phục anh đấy”, Đường Tuấn nói một cách chân thành.
“Chỉ là chút thủ đoạn nhỏ mà thôi, chủ yếu là do chúng ta chưa đủ mạnh.
Nếu không, không cần phải dùng cách này, quang minh chính đại bóp chết bọn họ là được rồi”, Lý Thần thở dài nói.
Nghe thấy lời của Lý Thần, Đường Tuấn trợn tròn mắt, vẻ mặt khó tin nói: “Ý anh là… anh đang lừa bọn họ?”
Lý Thần cười nói: “Cũng không gọi là lừa được, bởi vì tôi thật sự sắp lấy được cổ phần của Sina trong ngân hàng đầu tư Goldman Sachs, quả thực là