Tim Ngô Giang Hải đập loạn xạ, nhưng khi quay đầu lại nhìn thấy em trai Ngô Hồng Hải của mình đang u mê ngây người ra nhìn Hoắc An Lan!
Cảnh tượng này khiến Ngô Giang Hải giật thót tim, hắn giơ tay nhéo một cái vào mặt em trai của mình.
“Mày đúng là cái loại háo sắc! Cô Hoắc là người mà mày có thể tùy tiện nhìn được à? Mau xin lỗi đi!”
Ngô Hồng Hà chưa bao giờ nhìn thấy ánh mắt đáng sợ như vậy của anh trai mình, anh ta sợ đến mức mặt mũi trắng bệch ra, không quan tâm đến cơn đau từ cái nhéo vừa rồi, vội vàng cúi đầu chân thành xin lỗi: “Xin, xin lỗi!”
Hai anh em Ngô Giang Hải đều run bắn người lên, đối phương là người nhà họ Hoắc, nếu như đắc tội với bọn họ, e rằng sẽ tiêu đời luôn.
Ngô Giang Hải hối hận vì đã đưa thằng em kém cỏi này theo, bây giờ hắn hận không thể một chân đạp chết Ngô Hồng Hà.
Ngô Hồng Hà bị giáo huấn một trận, cúi gằm đầu xuống, nói: “Em không dám nữa đâu anh”.
“Mau đi thôi, đưa hai vị khách quý này về khách sạn trước, nghe nói cậu Hoắc cũng là người ăn chơi, tối nay anh sẽ mời họ tới câu lạc bộ chơi”.
“Mày nghĩ cách gọi cái tên Lý Thần đó tới”.
Ngô Hồng Hà nghe thấy xong liền ngây ra, nói: “Anh, tình cảnh này, thích hợp không?”
Ngô Giang Hải cười khẩy một tiếng, chỉ vào người Hoắc Hoàn Vũ ở trước mặt nói: “Cậu chủ đẳng cấp như thế này kết bạn đều phải nhìn người, chúng ta không thể hiện chút thực lực của Yến Kinh, họ sẽ coi trọng chúng ta sao?”
“Không phải mày có thù với Lý Thần sao? Đúng lúc, tối nay gọi hắn tới, giải quyết hắn ở trước mặt cậu Hoắc, cho cậu Hoắc thấy được thực lực của nhà họ Ngô chúng ta”.
Hai mắt Ngô Hồng Hà sáng lên, giơ ngón tay cái nói: “Anh, đúng là anh lợi hại, một mũi tên trúng hai đích”.
Phất