Ta không đáp lại lời Lương Cát, tắm rửa xong xuôi ta liền đi tìm Lâm Trọng Đàn để lên án hắn một phen, chỉ trích hắn không nên ôm ta ngủ khi người còn đầy mùi rượu như vậy, sau đó lại hỏi hắn buổi sáng hôm đó về như thế nào.
Lâm Trọng Đàn khi đó đang vẽ tranh, nghe ta hỏi vậy thì hắn thực bình tĩnh mà nói: "Trèo tường trở về thôi."
Ta vừa định tiếp tục hỏi hắn trèo bằng cách nào thì bỗng phát hiện lỗ tai hắn lại đỏ.
"Đệ đệ?"
Một tiếng gọi kéo ta từ trong hồi ức trở về, ta quay đầu liền thấy Thái Tử đang nhìn ta.
Hắn cũng chú ý tới tiếng người bên ngoài, "Đệ đệ cũng muốn mua gì đó sao? Vậy chúng ta xuống xe đi dạo một chút nhé?"
"Không cần, hồi cung đi." Ta nói xong liền cảm thấy ngữ khí của mình quá lãnh đạm, lại đối với hắn cười một chút.
Thái Tử nhìn thấy ta tươi cười cũng không nói gì nữa.
Chuyến đi ra ngoài này thật sự khiến ta kiệt quệ cả về sức lực và tinh thần, cũng không còn biết nên ứng phó với Thái Tử như nào nữa, cho nên ta cũng không hề mở miệng nói gì thêm.
Đến khi ta trở lại cung Hoa Dương thì đã thấy Trang quý phi sớm trở về từ lúc nào.
Trang quý phi hiển nhiên đã biết việc ta trộm xuất cung, nàng vốn đang trầm mặt chờ ta đi đến để hỏi tội, nhưng khi nàng nhìn rõ mặt ta rồi lại chủ động đi tới.
"Tòng Hi, làm sao vậy?"
Ta lắc đầu, cố gắng nặn ra một nụ cười, "Không có gì ạ, mẫu phi, hôm nay con trộm xuất cung, người đừng nóng giận."
Trang quý phi cẩn thận mà nhìn chằm chằm ta, xưa nay nàng luôn săn sóc tỉ mỉ, thấy ta đáp vậy thì cũng không hỏi nữa mà chỉ nắm chặt lấy tay ta nói, "Mẫu phi không tức giận, con đi rửa sạch tay uống một chén canh dê bạch ngọc cho ấm thân thể đi."
Sau ngày đó mấy ngày ta đều không ra khỏi cung Hoa Dương nửa bước, ngày thường nếu không phải ở cùng Trang quý phi thì cũng là tự mình ngồi trong phòng đọc sách.
Đến hôm nay, do tất cả hậu cung phi tần đều phải đến chỗ Hoàng Hậu cùng ăn đồ chay nên Trang quý phi liền giao cho ta trọng trách mang canh hầm bồi bổ đến ngự tiền cho Hoàng Thượng.
Khi ta đến ngự tiền thì Hoàng Thượng đang phê duyệt dở tấu chương.
Ta vốn tưởng rằng đưa canh xong là ta có thể đi, nào biết Hoàng Thượng đột nhiên nổi hứng hỏi thăm ta một chút.
Đầu tiên là hỏi ta dạo này học hành thế nào, sau đó lại hỏi ta vài câu văn chương.
Những câu ông ấy hỏi ta không đáp được hết, nhìn chung chỉ trả lời được rất ít, có những câu ta còn chưa từng nghe qua.
Hoàng Thượng không những không giận mà khi ta đáp không biết còn giơ tay xoa đầu ta.
Lực tay của ông ấy mạnh nên khi ta bị xoa liền lảo đảo thân thể mãi mới đứng vững được.
Đại thái giám hầu hạ ở ngự tiền bỗng nhỏ giọng đi vào nói, "Bệ hạ, Công Bộ thượng thư Lâm đại nhân dâng sổ con xin cầu kiến bệ hạ ạ."
Là tam thúc.
"Lại là vì chuyện của Lâm Trọng Đàn sao?" Hoàng thượng ngay lập tức dập tắt nụ cười trên mặt.
Đại thái giám trả lời: "Lâm đại nhân nói Giang Âm hầu đến kinh thành vì có chuyện muốn tâu bệ hạ."
"Giang Âm hầu? Phụ thân của Lâm Trọng Đàn sao?" Hoàng Thượng hỏi.
"Đúng vậy."
"Hắn đi cũng nhanh quá nhỉ, sợ là ngày đêm không ăn không ngủ đuổi tới kinh thành mất.
Ta không gặp, đuổi đi." Hoàng Thượng chán ghét nói.
Đại thái giám nhận mệnh rời khỏi cung điện, ta thu hồi ánh mắt, cầm lấy mặc khối giúp Hoàng Thượng mài mực, "Phụ hoàng, nhi thần mài mực cho người."
Hoàng Thượng ừ một tiếng.
Chẳng mấy chốc đêm giao thừa đã tới.
Trong cung tổ chức cung yến rất náo nhiệt, nhưng dù vậy thì trong yến hội vẫn có người không được vui lắm.
Thập Nhị công chúa nhìn rầu rĩ ảm đạm vô cùng, hẳn là nàng vẫn chưa tin được là thám hoa lang đã chết.
Trước đây nàng là người luôn nói cười hoạt bát, nhưng giờ dù có người đến mời rượu nàng cũng chẳng cười nổi.
"Tòng Hi." Tứ hoàng tử ngồi ở bên cạnh gọi ta.
Ta tìm theo tiếng nhìn về phía hắn, trong tay đã bị nhét một cái hồng bao.
Từ dân gian đến cung đình đều lưu hành tục lệ tặng hồng bao đêm giao thừa.
Đương nhiên hồng bao chốn hoàng cung thì lại càng xa hoa lãng phí, chữ phúc trên bao dùng chỉ vàng để thêu thì cũng không nói làm gì, nhưng đến cả đồ vật bên trong cũng rất sang quý, tất cả đều là kim châu.
Hôm nay ta đã nhận được rất nhiều hồng bao, cả Hoàng Thượng và Thái Tử đều đã đưa cho ta từ sáng sớm, ngay sau đó là các cung phi tần.
Ta cũng làm mấy cái tặng cho các muội muội trong cung.
"Cảm ơn Tứ ca." Ta cười cười với Tứ hoàng tử.
Tứ hoàng tử cũng cười, "Không cần khách khí với tứ ca."
Hắn còn định nói gì tiếp thì ánh mắt bỗng bị hấp dẫn về phía khác.
Bên đó có một tiểu thái giám đi ra.
Tiểu thái giám ghé vào bên người Thái Tử nói nhỏ vài câu, sau đó Thái Tử liền ngước mắt nhìn chung quanh rồi đứng dậy hành lễ với Hoàng Thượng, "Phụ hoàng, nhi thần có chút việc phải rời khỏi đây một chút ạ."
"Chuyện gì? Đợi lát nữa làm lễ thắp đèn đã." Hoàng Thượng hỏi.
Đốt đèn là một tục lệ đã có từ lâu trong cung, Thái Tử sẽ đợi đến giờ Hợi để thắp sáng đèn cung đình ở Chính Ngọ môn, trên ngọn đèn sẽ được viết những lời cầu phúc cho năm mới, suốt đêm đều có cung nhân canh chừng để đảm bảo nó sáng đến hừng đông.
Thái Tử trầm mặc một hồi mới nói: "Trần thị lại nháo đòi tự sát nên nhi thần phải về chăm sóc một chút ạ."
Lời này nói ra khiến cả mãn đường tĩnh lặng.
Sau khi chuyện Lâm Trọng Đàn lăng nhục Thái Tử trắc phi tương lai rồi sát hại Thám Hoa lang kết thúc thì Trần cô nương vẫn chưa rời khỏi cung, hơn thế nữa nàng còn được ở tại Đông Cung.
Thái Tử tuyên bố với bên ngoài rằng hắn vẫn sẽ cưới nàng làm trắc phi.
Chuyện này về lý vốn không hề thích hợp.
Rốt cuộc Thái Tử và Trần cô nương còn chưa thành hôn, tuy nhiên việc Trần cô nương nháo lên đòi tự sát nhưng vẫn được Thái Tử giữ lại ở Đông khiến sự tình thay đổi, hắn được thế nhân khen ngợi là người lương thiện.
Ta đã từng nhìn thấy Thái Tử đến đón Trần cô nương ở cung Hoàng Hậu, khi đó có cả phụ thân nàng đến tiễn.
Lúc ấy hai mắt của vị Đại thượng thư phiếm hồng, tóc mai sương bạch, so với lần trước ta gặp thì nhìn ông ấy như già đi cả mười tuổi.
Ông ấy luôn miệng nói Thái Tử không cần tiễn, trước khi đi còn quỳ trên mặt đất hành đại lễ với Thái Tử
Thái Tử rời đi rất lâu nhưng vẫn chưa thấy quay về, mắt thấy giờ Hợi sắp điểm, Hoàng Thượng liên tục nhíu mày, mở miệng kêu người đến Đông Cung thúc giục Thái Tử, nhưng nói được một nửa lại sửa miệng, "Lão tứ, năm nay ngươi tới đốt đèn đi."
Tứ hoàng tử đột nhiên bị điểm danh khiến cả người giật mình ngây cả ra.
Mọi năm việc này đều là do Thái