Edit by: con cá lười vừa trèo cây vừa làm
_______
Theo ký ức của nguyên chủ, Hà Tư Nguyên tìm ra phòng của mình. Vừa bước vào, thì trong đầu đã truyền đến âm thanh điện tử của hệ thống: 【 chúc mừng ký chủ, nhiệm vụ tay chơi mới đã hoàn thành, khen thưởng 100 điểm giá trị sinh mệnh. 】
Hà Tư Nguyên nói: “Tao đã phải mạo hiểm đắc tội Mục Dĩ Thâm, mà mới có 100 điểm?”
Hệ thống vả mặt giải thích: 【 nhiệm vụ có khó khăn càng lớn thì khen thưởng giá trị sinh mệnh mới càng nhiều. Nhiệm vụ tay chơi mới vốn không quá khó khăn, đây là màn dạo đầu. Ký chủ, không biết cậu có tin hay không, nhưng vừa rồi nếu cậu không làm chuyện gì thì Mục Dĩ Thâm cũng sẽ không làm gì với cậu đâu. Hiện tại hắn hẳn là…… Càng hận cậu. 】
Hà Tư Nguyên: “…… Mẹ nó sao mi không nói sớm?!” Nhìn tao suýt nữa thì toi mạng, mi rất vui vẻ đúng không?
Nếu nói trước đây Mục Dĩ Thâm vốn đã có mối thâm thù với anh, chỉ muốn bóp chết anh, vậy thì hiện tại, phỏng chừng là muốn băm anh đút cho chó ăn đi?!
Hà Tư Nguyên không thể không lâm vào trầm tư.
Đều là đàn ông con trai, anh hiểu.
Vì thế, Hà Tư Nguyên quyết định phải đi tắm nước lạnh để bình tĩnh một chút.
Phòng của anh không thể so sánh với phòng của Mục Dĩ Thâm, phòng này quá ba chấm rồi. Hai người ở chung một phòng, người ở cùng anh chính là người mới bên tổ đạo cụ, hiện tại chưa trở về. Nguyên chủ ngoại trừ có một khuôn mặt làm cho người ta thích ra thì các phương diện còn lại đều một lời khó nói hết, phần lớn người trong đoàn phim đều không thích nguyên chủ, không muốn ở cùng phòng với nguyên chủ, chỉ có người mới bên tổ đạo cụ tên là Bàng Phi Phàm, thần kinh khá là chập, mới nhẫn nhịn được tính tình thiếu gia của "Hà Tư Nguyên".
Đi vào phòng tắm, Hà Tư Nguyên ngẩng đầu vô tình nhìn thoáng qua phía gương, không khỏi sửng sốt.
Hắc nguyệt quang của vai chính trong tiểu thuyết thế mà lại có vẻ ngoài đến 9 phần tương tự với anh.
Thân thể này tính tuổi mụ là 23 tuổi, nhưng diện mạo so với tuổi thật thì trẻ hơn nhiều, nhìn cứ ngỡ khoảng thiếu niên 18-19 tuổi. Làn da trắng nõn mềm mại vừa nhìn là biết con trai cưng sống trong nhung lụa phú quý, ngũ quan thập phần xuất chúng, có thể nói là vô cùng tuấn mỹ, đẹp hơn nhiều so với các nam sinh bằng tuổi khác. Đặc biệt là đôi mắt đen thuần triệt như màn đêm kia, tựa như hàm chứa cả một dải ngân hà ở bên trong.
Ngay cả bản thân Hà Tư Nguyên cũng không tin được rằng thiếu niên sở hữu một đôi mắt như vậy mà lại nói dối, trách không được lúc trước qua mặt được Mục Dĩ Thâm thời niên thiếu.
Lợi hại.
Hà Tư Nguyên không nhịn được vỗ tay, trong lòng yên lặng suy nghĩ, sở hữu dung mạo như vậy, nếu không có một vị tướng xứng đôi có quyền thế địa vị, thì sẽ rất nguy hiểm, đặc biệt là ở trong giới giải trí tương đối phức tạp này. Thứ nhất dễ bị mấy dê cụ "nhớ mong", thứ hai là dễ bị ghen ghét, nếu trong nguyên tác không có Mục Dĩ Thâm cố tình làm khó xử, thì chỉ bằng hai điều này thôi nguyên chủ rất khó để tồn tại.
Thế nhưng, trên đời này bất luận chuyện gì đều cũng có mặt trái và mặt phải. Người thông minh sẽ biết làm sao để xu lợi tị hại.
Hà Tư Nguyên nhìn chằm chằm thanh niên tuấn mỹ trong gương, anh sờ sờ cằm tựa như đang suy tư.
Khuôn mặt xinh đẹp như vậy, chỉ cần có tâm, thật sự quá dễ dàng để lấy lòng người khác, hơn nữa, dù làm chuyện xấu xa cũng vô cùng tiện.
Không thể không thừa nhận, anh lạnh nhạt vô tình từ trong xương cốt, đối với thế giới hiện thực kia, anh không có một chút lưu luyến, ngược lại, với thế giới xa lạ, tràn ngập khiêu chiến này lại khơi dậy cảm giác mới mẻ trong anh. Nếu đã đi vào nơi này, như vậy thì anh sẽ dồn hết toàn lực để sáng lập một con đường vì tương lai của mình.
Hà Tư Nguyên tắm xong, sấy khô tóc, đang chuẩn bị nghỉ ngơi một chút. Ai ngờ, bên ngoài hành lang truyền đến mấy thanh âm kịch liệt, giống như là đang cãi nhau.
Hà Tư Nguyên ngủ không sâu, quyết định mở cửa đi ra ngoài nhìn.
Trên hành lang có ba người, đạo diễn đoàn phim, người phụ trách tổ đạo cụ, còn có tên tiểu tử Bàng Phi Phàm đang rũ đầu nghe dạy bảo.
Vương đạo diễn nổi giận đùng đùng nói: “Cảnh sau phải dùng tử kim quan rồi, lúc này sao có thể nói hỏng là hỏng!”
Người phụ trách tổ đạo cụ giải thích: “Vương đạo diễn đừng nóng giận, Tiểu Bàng không phải cố ý, nhất thời lỡ tay thôi, vẫn còn có cách chữa mà.”
Vương đạo diễn hỏi: “Thật sao?”
Bàng Phi Phàm giống như con chim nhỏ cúi đầu: “Thật…… Thật xin lỗi ạ!”
Đoàn phim đang quay một bộ tiên hiệp, áp dụng phương thức vừa quay vừa quảng bá, sau khi quay được một nửa thì bắt đầu chiếu phim trên đài truyền hình, mỗi tuần bốn tập.
Tử kim quan là phối sức quan trọng của nam chính, là một manh mối của cốt truyện, xảy ra vấn đề cũng khó trách khiến người ta sốt ruột. Hiện tại khán giả mắt rất tinh vi, tuyệt đối không thể tùy tiện tìm một đạo cụ khác qua mắt được. Vương đạo diễn là người vô cùng nghiêm khắc, cũng sẽ tuyệt đối không dễ dàng đáp ứng.
Người phụ trách tổ đạo cụ thở dài nói: “Tử kim quan được làm bằng vàng bạc thật, nếu đi sửa thì phải đưa đến nơi có chuyên môn, thời gian vừa đi vừa về, lại còn thời gian sửa nữa, hơn nửa tháng thì làm sao chuẩn bị cho tốt được!”
Hà Tư Nguyên nghe vài câu xong, thấy đây không phải chuyện của mình, đút tay vào trong túi quần rồi quay đầu chuẩn bị đi, đúng lúc này, âm thanh nhắc nhở của hệ thống vả mặt lại xuất hiện.
【 kích phát cảnh tượng, mở ra nhiệm vụ “Cánh tay phải đắc lực”. Ký chủ, hãy dũng cảm đi thu phục tiểu đệ, vì sự nghiệp vả mặt lũ tiện nhân vĩ đại mà góp một viên gạch đi! 】
Hà Tư Nguyên: “…… Vì sao còn thêm từ ‘ lũ ’?!”
Hệ thống vả mặt: 【 cậu đoán xem? 】
……
“Có thể cho tôi nhìn một chút được không?”
Không khí đang lâm vào trầm mặc đê mê, thì bỗng nhiên vang lên một thanh âm thanh triệt. Tựa như một hòn đá rơi vào cục diện bế tắc, đột ngột sinh cơ vậy.
Ba người theo tiếng nói mà quay đầu lại, chỉ thấy một người trẻ tuổi đang bước tới từ đầu hành lang khác. Người nọ trang điểm vô cùng đơn giản, ngũ quan lại tuấn mỹ đến chói mắt, cười nhẹ, anh bước đến gần, lễ phép nói một câu: “Tôi nghĩ, tôi có thể giúp đỡ một chút.”
Vương đạo diễn nhìn Hà Tư Nguyên, nhăn mày càng lúc càng sâu.
Người phụ trách tổ đạo cụ giành trước một bước nói: “Hà Tư Nguyên, chúng tôi đang rất vội, cậu không cần phá đám.”
Người này, trước kia ỷ vào trong nhà có chút tiền, bèn hô mưa gọi gió ở trong vòng, lịch sử vừa đen vừa thúi, hiện tại không có tiền, rõ ràng là dựa vào quan hệ với Từ Nhất Phàm để tiến vào đoàn phim lấy vai phụ số 2, mà lại vẫn còn nghĩ mình là đại thiếu gia của ngày xưa, tính tình thì xấu, chả ra gì, hắn đã sớm không vừa mắt.