Văn Phòng Tình Dục Thiên Sư

Thấy


trước sau

Edit & Beta: Su Bà Bà

Bởi vì hoàn toàn không nhìn thấy Khúc Cẩn đang ghé vào trên người làm mình nên những cảm quan khác của Giang Tiểu Âm liền trở nên càng thêm mẫn cảm.

Côn thịt lạnh lẽo vừa mãnh liệt vừa nhanh chóng thọc vào rút ra trong tiểu huyệt, quy đầu to lớn để ở trước cửa tử cung khép kín rồi va chạm từng chút một với ý đồ muốn chọc thẳng vào bên trong. Giang Tiểu Âm đã hoàn toàn đắm chìm ở trong cơn khoái cảm ưỡn ngực về phía trước, cuối cùng cũng chịu buông thả bản thân mà bắt đầu rên rỉ dâm đãng lên: "A... Quá nhanh... Chậm một chút... Tiểu huyệt sắp không được rồi..."

Không quá vừa lòng với những gì mà mình nghe thấy, Khúc Cẩn rút côn thịt ra rồi dùng một hơi hung hăng va chạm vào chỗ sâu trong, trực tiếp căng cửa tử cung của cô ra.

"Không cần... Quá sâu!"

Người đàn ông nghe Giang Tiểu Âm thét chói tai xong thoáng dùng sức bóp chặt hạt đậu nhỏ của cô, sau đó dùng giọng điệu nghiêm túc đứng đắn sửa đúng nói: "Là tiểu tao huyệt, tiếp theo không được nói sai."

"Khúc Cẩn... Đừng véo... Sắp hư rồi..." Mặc kệ là kích thích trên âm đế hay là kích thích nơi tiểu huyệt thì cũng đều làm cho Giang Tiểu Âm thoải mái đến sắp điên rồi. "Tiểu tao huyệt sắp bị chơi hỏng rồi... Cầu xin anh, đừng..."

"Bé ngoan."

Khúc Cẩn vừa lòng mà buông hạt đậu nhỏ ở trong tay ra. Nguyên cây côn thịt liên tục được đưa vào bên trong tao huyệt văng bọt nước khắp nơi của cô.

"Nước trong dâm huyệt của tiểu tao hóa thật nhiều, khi đâm thọc thật đúng là thoải mái." Anh dùng lực độ gần như muốn nhét cả tinh hoàn vào bên trong tiểu huyệt mà mạnh mẽ làm Giang Tiểu Âm. "Cô nói thử xem, cô có phải là trời sinh để cho đàn ông chơi đùa hay không? Vú lớn như vậy, tao huyệt chẳng những biết cắn mà dâm thủy còn rất nhiều, thật muốn nhét côn thịt ở trong tiểu nộn huyệt của cô mãi."

Người đàn ông dùng giọng điệu thanh lãnh đứng đắn nói ra những lời dâm mĩ. Mỗi lần nghe thì Giang Tiểu Âm đều có một loại cảm giác bản thân thật sự chính là tiểu tao hóa, ngay cả tiểu huyệt cũng đều bắt đầu trở nên ngứa đến mức khó có thể nhịn.

"Quá... Nhanh... Ân ân... Tao huyệt không phải... Ân... Để đàn ông chơi đùa..." Cô không tự giác mà đong đưa mông nhỏ về phía trước rồi bắt đầu phối hợp với động tác thọc vào rút ra của Khúc Cẩn.

"Còn nói không phải?"

Khúc Cẩn đặt tay trên cằm Giang Tiểu Âm rồi xoay mặt cô qua để cô tự nhìn bản thân mình ở trong gương: "Đã dâm đãng đến như vậy rồi mà còn nói không phải để đàn ông chơi đùa?"

Trong gương, Giang Tiểu Âm chỉ có thể thấy mình đang dang rộng hai chân ra, tiểu huyệt nhích về phía trước. Âm đạo bị thứ đồ gì đó không thể nhìn thấy căng thành hình chữ O, dâm thủy văng ra khắp nơi, chảy dọc từ phần đùi xuống cả sàn nhà.

Kích thích trên thị giác làm Giang Tiểu Âm hét lên một tiếng, một dòng dâm thủy được phun ra từ miệng huyệt.

"Thật thoải mái... Tao huyệt thật thoải mái... Bị côn thịt lớn làm đến cao trào..." Cô duỗi tay vịn lấy người đàn ông không thể nhìn thấy ở trước mặt này, hai chân mềm nhũn cuối cùng cũng khó có thể bảo trì tư thế đứng thẳng.

"Mới chỉ làm lần đầu tiên mà đã triều xuy."

Khúc Cẩn ngoài ý muốn ôm lấy Giang Tiểu Âm rồi nhẹ đặt cô ở trên sàn nhà. Sau đó cũng mặc kệ việc cô có thể thừa nhận ở dưới đất trong cơn cao trào hay không rồi liền bắt đầu càng thêm mạnh mẽ mà thọc vào rút ra trong tiểu huyệt đang co chặt.

"Tao huyệt đã thoải mái đến mức phun nước, cô hẳn là bị dâm phụ, tao hóa bị côn thịt làm chết. Tiểu huyệt cắn côn thịt chặt đến như vậy, có phải không muốn để nó rời đi hay không?"

"Không... Không phải..."

"Nếu không phải thì tôi đây liền rút côn thịt ra mới tốt." Khúc Cẩn chỉ nói vậy mà thôi. Trong loại tình huống này thì làm sao có thể bỏ được mà rút ra?

Nhưng Giang Tiểu Âm lại không biết chuyện đó. Có thể nói rằng, cô hiện tại đã hoàn toàn lâm vào trong bể dục, ý thức mất đi tự chủ, chỉ muốn thứ đồ trong tiểu huyệt kia cắm đến càng sâu, càng nhanh một ít.

"Không cần... Tao huyệt muốn ăn côn thịt... Muốn bị côn thịt đâm chết... Thật thoải mái... Đừng rút nó ra... Dùng côn thịt hung hăng làm tôi..."

"Được thôi."

Mãnh liệt đâm thọc không lưu tình chút nào khiến Giang Tiểu
Âm rên rỉ kêu to lên. Nếu có người hiện tại mở cửa thì sẽ nhìn thấy cảnh một cô gái trần truồng đang nằm ở trên sàn nhà, hai chân dang rộng đối diện với phía cửa, tiểu huyệt đong đưa hướng lên trên, đồng thời còn hé miệng rên rỉ dâm đãng.

Khúc Cẩn ôm chặt Giang Tiểu Âm. Anh dùng hết toàn lực cắm cô mấy trăm cái, cuối cùng để quy đầu ở trên vách tử cung rồi bắn ra một dòng chất lỏng lạnh như băng.

"Giang Thiên Sư, dâm tử cung của cô bị tinh dịch của quỷ rót đầy."

Anh run rẩy cái mông, rót hết tinh dịch vào trong tử cung của Giang Tiểu Âm. Nhìn bộ dáng lại lần nữa cao trào bởi vì bị rót tinh kích thích của cô, khóe miệng Khúc Cẩn nhếch lên một cái tươi cười thực nhẹ rồi hôn lên môi cô.

Mà Giang Tiểu Âm lần đầu tiên trải qua hai lần cao trào liên tục, ngay lúc Khúc Cẩn hôn môi thì liền cứ mơ mơ màng màng như vậy mà ngủ thiếp đi.

"Tiểu Âm... Thực xin lỗi, mẹ không thể..."

"Mẹ..."

Chờ khi Giang Tiểu Âm lại lần nữa mở mắt thì trời đã sáng choang. 5 năm qua đi, cô vẫn thường xuyên sẽ mơ thấy giấc mộng đó, nhưng đó cũng lại là giấc mộng mà cô không muốn mơ thấy nhất.

"Người phải nói thực xin lỗi chính là con mới đúng." Cô xoa xoa tóc rồi thở dài một hơi.

Hôm nay, hay là cứ nghỉ phép một ngày đi, cả người đều nhức mỏi, tiền tháng này đã tránh trả cũng đủ rồi, văn phòng đóng cửa một ngày cũng không có ảnh hưởng gì. À đúng rồi, văn phòng? Cô hình như mới tiếp một cái ủy thác, từ từ!

Buổi sáng, Giang Tiểu Âm mới vừa tỉnh lại có chút mê mang rốt cuộc cũng nhớ ra đêm hôm qua mình đã phải trải qua chuyện gì.

"Khúc Cẩn! Tên xấu xa!"

Giang Tiểu Âm xốc chăn lên. Dưới chăn quả nhiên là thân mình không mặc quần áo. Hạ thân tuy không có cảm giác đau đớn gì nhưng toàn bộ thân thể đều mỏi mệt như là bị xe nghiền qua. Cũng không biết bị quỷ bắn vào bên trong có thể xuất hiện kết quả xấu gì hay không? Trong quyển sách mẹ để lại cho cô hoàn toàn không có viết qua tình huống như thế này.

"Tên xấu xa, tôi nhất định sẽ tiễn anh xuống địa phủ!"

"Sáng sớm liền đã có tinh thần như vậy, đêm qua còn chưa bị làm đủ sao?"

Giọng nói quen thuộc đến mức khiến cô khi nghe thấy liền muốn nghiến răng truyền đến từ cửa phòng ngủ, Giang Tiểu Âm hung tợn mà quay đầu nhìn về phía cửa. Nhưng sau khi nhìn đến người đàn ông giống nhau như đúc với người ở trên tấm ảnh chụp thì cô lại sững sờ ngay trên giường.

Người đàn ông soái khí với dáng người thon dài đang nghiêng người dựa vào trên khung cửa. Trên đôi mắt phượng xinh đẹp có tròng một bộ mắt kính tơ vàng, cần cổ thon dài trắng nõn, tuy xương quai xanh bị lớp áo sơmi cài chỉnh tề giấu đi nhưng vẫn có thể tưởng tượng ra hình dáng tuyệt đối sẽ không quá kém.

"Khúc Cẩn?"

"Có thể thấy tôi sao?" Khúc Cẩn với gương mặt hiện vẻ cấm dục thoạt nhìn một chút cũng đều không cảm thấy ngoài ý muốn.

Anh nhấc chân bước từng bước một đến trước mặt cô gái bởi vì lần đầu tiên thấy quỷ mà sững sờ rồi cúi đầu nắm vú cô: "Nếu có thể nhìn thấy, vậy thì chúng ta liền làm thêm một lần nữa đi."

"Đi tìm chết a tên xấu xa!"

Đây thật sự là lần đầu tiên cô nhìn thấy, một người có thể dùng biểu tình lãnh đạm như vậy mà nói ra những lời không đứng đắn thế này.

Ấn ngôi sao và cmt ủng hộ đy nả moaz >< Văn phòng của mấy bạn nek ><

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện