Dực Khôn Cung
- Thần thiếp thỉnh an Đại Vương,Đại Vương,chủ tử vẫn còn đang tắm,người có cần... - Ý Lan hoảng hốt tiếp giá,Đại Vương đến Dực Khôn cung quá đột ngột nên tất cả đều chưa chuẩn bi kịp,sợ rằng làm kinh động đến thánh giá.
- Không cần,ngươi lui đi... - Trình Dực ánh mắt khẽ động,từng bước tiến thẳng vào bên trong.
Từ xa hắn có thể thấy được sóng nước tràn ngập đôi chân thon dài nõn nà của người con gái,thân thể nàng trơn bóng,làn nước theo làn da trắng mịn trượt xuống đôi nhũ phong đầy đặn,ửng hồng e ấp như một đôi mật đào,mê người đến cực đỉnh.
Trình Dực tiến gần hơn đến nàng,bất ngờ vòng tay qua đôi vai thon nhỏ của nàng mà ghì chặt đầy âu yếm
- Phượng Nhi!
Vân Phượng hoảng hốt bất giác giãy dụa lùi về phía sau,chạm phải đôi đồng tử thanh lạnh của hắn liền ngạc nhiên ấp úng
- Đại...Đại Vương...Không phải người đang ở...
- Nàng vẫn ngại ngùng như lần đầu tiên gặp bổn vương vậy - Trình Dực ghì chặt cơ thể mê hồn của nàng,môi áp môi mà càn quấy.Nụ hôn cháy bỏng như hút hết sinh khí của Vân Phượng.lồng ngực nàng phập phồng áp chặt trong cơ thể hắn càng khiến cho Trình Dực lửa dục tăng lên ngùn ngụt.Trình Dực nhanh chóng cởi bỏ y phục vướng,ôm chặt thân thể nõn nà của nàng cùng hòa mình trong làn nước.
- Đại Vương,...đừng... - Đôi mắt ngân ngấn nước của nàng có phần hơi hốt hoảng nhìn Trình Dực,hắn cũng ngơ ngẩn nhìn nàng rồi chỉ biết vòng tay nàng qua cổ hắn mà hành động
- Ôm chặt ta!
Trình Dực đưa côn thịt to lớn xuyên thẳng hoa huyệt của nàng,Vân Phượng vì vừa căng thẳng vừa đau đớn nên hoa huyệt càng thắt chặt,côn thịt cấp nhồi chỉ vào được một phần ba.Trình Dực nắm chặt lấy eo nàng,côn thịt khó khăn đẩy mạnh vào thành tử cung,Vân Phượng ngửa đầu,rên một tiếng thật dài.Miệng tử cung bị hắn đội xuyên qua,dù không phải lần đầu nhưng vẫn khiến nàng đau đến như từng khung xương đều bị vỡ vụn.Không chờ Vân Phượng thích ứng hắn đã bắt đầu mãnh liệt ra vào,mỗi lần đều dội thẳng hoa tâm đến chỗ sâu nhất của nàng,mỗi khi ra vào đều tạo ra tiếng "phạch phạch" vô cùng ám muội.
- Thích không?- Trình Dực ngậm chặt vành tai đỏ ửng của nàng,Vân Phượng trong lúc mê tình loạn ý ánh mắt đã mờ sương,mất đi lý trí tỉnh táo.
-Ưmm...thích...aaa...hự....
Những tiếng rên rỉ đầy kích thích của nàng càng khiến côn thịt to lớn của hắn cương cứng,Trình Dực càng đẩy sâu hơn nữa vào hoa huyệt,tường thịt trong hoa huyệt mềm nhuyễn hút hắn vào trong.Vân Phượng hoa huyệt đã sưng đỏ,chật vật từng hồi nuốt nhả cự vật khổng lồ của hắn,hoa tâm đã đau đến tê tái.Đưa đẩy một hồi lâu cuối cùng côn thịt bị hoa huyệt nàng xoắn chặt,hắn càng đẩy nhanh tốc độ ra vào thật nhanh,chôn gậy thịt vào nơi sâu nhất trong tử cung mềm mịn như nhung của nàng,gầm nhẹ
mà rót từng hồi tinh dịch nóng bỏng vào trong cơ thể nàng.Cả hai bị sóng tình kích thích,cùng run rẩy lên đỉnh.
- Tiểu yêu tinh mê hoặc! - Một đợt cao trào qua đi,Trình Dực ôm chặt nàng vào lòng mà âu yếm nỉ non.
Vân Phượng đã mệt đến lả người,chỉ biết vô lực tựa vào hắn,ậm ừ vài tiếng.
Trình Dực tinh lực dồi dào,côn thịt vừa mềm ra được một chút rồi lại cứng căng,lần này hắn mãnh liệt ôm chặt eo nàng àm xỏ xuyên từ đằng sau.Lại một hồi kịch liệt ân ái!
- A...nhẹ chút...Dực...chàng...cầu chàng... - Vân Phượng bất ngờ bị hắn đâm mạnh từ đằng sau,tư thế ám muội mà nàng chưa từng trải qua,từng hồi đong đưa đều đau đến tưởng chừng như ngất đi.Nàng bị hắn tra tấn vô cùng khó chịu,không biết nên kẹp chặt hay nên thả lỏng.Trình Dực thấy nàng tốc độ cùng hắn đưa đẩy đã hòa hợp hơn rất nhiều,hài lòng mãn nguyện đâm thật mạnh,bàn tay không nhàn rỗi mà vân vê đóa hoa đang nở rộ đỏ ửng,bầu ngực nàng mềm mại bị hắn xoa nắn thành các hình thù,kích thích ngày càng tăng đến cực độ.Không chịu nổi trước những cái đâm dữ dội của hắn,nàng bắt đầu run rẩy,miệng rên lớn,lên cao trào.Hắn cũng không nhịn được,nhấn vào chỗ sâu nhất rồi lại nóng bỏng bắn ra.Cứ như vậy,cao trào tuyệt mỹ diễn ra không biết đến bao nhiêu lần,nhìn nàng vô lực nhắm nghiền mắt,hắn mút chặt lấy đôi môi chúm chím đỏ mọng của nàng,côn thịt vẫn giữ nguyên trong hoa huyệt,đưa nàng ra khỏi bồn nước mà thong thả gặm nhấm cơ thể tuyệt mỹ của nàng.Hai thân ảnh trần truồng cứ ra vào cùng nhau không biết bao nhiêu lần,cả Dực Khôn cung nồng nặc mùi hoan ái,những tiếng rên rỉ cứ vút cao trong đêm tối không biết đến bao nhiêu lần,khiến chúng nhân đều phải đỏ mặt tía tai không dám tưởng tượng nhiều!