Vương gia nhà các ngươi đâu?
Nàng dẫn theo Thu Họa, Thu Ý đi đến thư phòng, chỉ thấy hai thủ vệ đứng như hai pho tượng ở đó còn Hà Thụy cùng hắn thì không thấy đâu.
- Bẩm Vương phi, Vương gia cùng Hà thị vệ đã đi đón sứ thần Mạn Quốc
- Đến nhanh vậy sao, vậy ta đi tìm hắn
Khinh Ti trực tiếp bỏ lại lời đó rồi dẫn theo hai nha hoàn rời phủ, cũng may hắn không còn hạn chế tự do của nàng nữa nên chẳng có ai dám ngăn cản nàng.
- Vương phi, chúng ta tìm Vương gia ở đâu đây?
- Bọn họ chắc chắn vào cung rồi, ta đi đến tửu lâu đối diện sẽ chờ được người đến thôi
Ở phía đối diện ba người có một tửu lâu, nàng tinh mắt đã nhìn thấy, con đường vào cung ngắn nhất chỉ có đường này, đám người kia sẽ không dở hơi đến nỗi đi đường vòng.
- Người thật thông minh nha!
- Muội khen ta ngại đó, nhưng mà ta thích a!
Chủ tớ ba người kéo nhau vào tửu lâu, nàng còn đặc biệt chọn lầu không cao cũng không thấp đủ thấy đoàn người sứ thần đi qua.
- Vương phi, điểm tâm người thích đến rồi đây, người mau ăn đi
- Chỉ có hai muội hiểu ta, oa, thật thơm nha
Nàng cầm lấy miếng điểm tâm một phát cho hết vào miệng, hương hoa thoang thoảng cùng vị ngọt mềm khiến nàng thật thích.
- Hai muội cùng ăn đi, mau ngồi xuống đây
- Đa tạ Vương phi
- Giữa chúng ta còn cần khách sáo như vậy làm gì chứ
Tửu lâu nổi tiếng kinh thành bình thường rất đông khách bây giờ lại càng đông hơn, cũng may nàng nhanh chân chiếm chỗ trước nếu không bây giờ phải chen lấn ngoài kia.
"Thật không hiểu mấy cổ nhân ở nơi này, sứ thần đến chứ có phải phụ mẫu từ quê đến đâu mà lại phấn khích như thế chứ "
Vừa nhai điểm tâm vừa đưa mắt quan sát bên dưới, dòng người tấp nập buông bán cùng với mấy người tụ tập lại một chỗ nói chuyện khiến cả con phố dường như sôi nổi rất nhiều.
Nàng có thể nghe được thoang thoáng bọn họ là đang nhắc đến sứ thần Mạn Quốc, còn có cả lão công nhà nàng.
- Ngươi có nghe nói không, Vương tử kia trông rất tuấn mĩ
- Có thể so với Điềm Vương của chúng ta sao
- Nghe nói cùng với Điềm Vương một chín một mười đó
- Thật vậy sao, hôm nay cả hai cùng lúc xuất hiện, chúng ta được mở mang tầm mắt rồi
Từ nãy đến giờ dỏng hai lỗ tai lên nghe ngóng, Khinh Ti nghe nói Điềm Vương của chúng ta trong lòng bắt đầu nhóm lửa, ai nói là của bọn họ, rõ ràng là của nàng mà!
" Hình như bọn họ nói Vương tử gì đó dung mạo cũng không tệ, không biết so với hắn ai mĩ hơn nha!"
- Vương phi, người mau nhìn xem, là Vương gia kìa!
Đang hình dung xem Vương tử kia vuông tròn ra sao thì Thu Họa kinh hô, nàng vứt miếng điểm tâm đang cầm xuống đ ĩa rồi hai tay chống ở lan can nhìn xuống dưới.
Đi đầu có hai nam tử, một bạch y một hắc y, bạch y tiêu sái, ngũ quan tựa ngọc mang nét cao quý cùng cương nghị lạnh lùng, nam nhân này còn ai ngoài Đá Tảng di động nhà nàng.
Nói về vị hắc y kia lại khác, khí chất đương nhiên là cao quý, mấy nhân vật tầm này người bình thường không nên chọc vào.
Dung mạo phải dùng từ phong thần tuấn lãng để hình dung, ngược lại với hắn, nam nhân này lại mang theo nét tà mị, khóe môi như có như không đều mang theo nụ cười đùa cợt.
- Oa, cực phẩm mĩ nam tử là đây, nhưng mà phải công nhận hắn cùng nam nhân kia bất phân thắng bại
Bên trên nàng đánh giá nam nhân kia còn bên dưới cũng vì sự xuất hiện của hai người mà ầm ĩ.
- Vương tử Mạn Quốc đúng là danh bất hư truyền, bậc này cũng đến mức mĩ quá rồi
- Vương gia cũng không hề thua kém đâu, nếu không