“Tiểu Hy, sao nàng lại khóc?” Cùng Kỳ hỏi nàng.
Diệp Lạc Hy giật mình một cái, sau đó ngẩng đầu lên nhìn Cùng Kỳ, không hiểu sao lệ rơi đầy mặt, giống như nàng vừa trải qua một chuyện rất thương tâm.
Đúng là nàng đã trải qua một chuyện thương tâm thật.
Nàng liền nắm lấy hai tay Cùng Kỳ, hỏi hắn: “Ta muốn đưa một người đến hậu phương nơi lãnh địa của chúng ta, có được không?”
Cùng Kỳ ngạc nhiên nhìn Diệp Lạc Hy.
Hắn lắc đầu không hiểu, rốt cuộc là nàng muốn làm gì?
“Ta nói, ta muốn đưa một người đến hậu phương.
Không lẽ ngươi không thể thay ta thu nhận hay sao?” Nàng còn chưa lau nước mắt, lại nhìn Cùng Kỳ bằng ánh mắt đáng thương khôn cùng.
Cùng Kỳ kiềm lòng không nổi.
Bình thường, Diệp Lạc Hy rất hiếm khi đưa ra một yêu cầu nào đó đối với bọn hắn.
Bởi vì nàng cho rằng những điều đó không cần thiết, hoặc là không nhất thiết.
Những chuyện chăm sóc nàng thường ngày là do bọn hắn mặt dày muốn làm, cho nên nàng mới miễn cường đồng ý.
Còn về đại kế của nàng, chuyện bọn hắn đã đánh chiếm một nửa Minh giới, nàng không hề biết.
Chuyện bọn hắn âm thầm giúp nàng liên minh với những chủng tộc đã quá chán ghét và nhận ra bộ mặt cai trị tàn bạo của tam thiên, nàng cũng không hề biết.
Bởi vì nàng chỉ biết bọn hắn có thế lực riêng của mình và nàng chỉ luôn muốn bọn hắn án binh bất động, ít đụng đến đao thương càng nhiều càng tốt.
Có điều, bọn hắn là người chứng kiến qua tất cả những gì đã xảy ra với nàng, chứng kiến tất cả những đau đớn mà nàng phải chịu đựng, bọn hắn làm sao có thể nói án binh bất động liền án binh bất động cho đặng?
Cùng Kỳ ôm lấy Diệp Lạc Hy vào lòng, hắn đưa tay lau đi hai hàng nước mắt đẫm lệ luôn làm hắn đau lòng này, hắn ôn tồn: “Chỉ cần là nàng muốn, ta đều sẽ cho nàng.
Cả cái mạng của ta, đều sẽ cho nàng.
Nàng đừng bao giờ thấy quá đáng về bất cứ điều gì cả, được không? Ta chỉ xin nàng một chuyện, đó là nàng đừng khóc, cũng đừng khiến mình bị thương.”
Chỉ có như vậy, chúng ta mới có thể yên tâm vì nàng mà dốc tận tâm can vì những gì nàng muốn.
Chỉ có như vậy, chúng ta mới có thể khiến nàng làm chủ cả thiên địa này.
Và chỉ có như vậy, chúng ta mới có thể miễn cưỡng tạm chấp nhận, xem rằng đó là những gì mà nàng gọi là trả thù.
Diệp Lạc Hy nhìn Cùng Kỳ, trong lòng đầy nghi ngờ.
Hắn nói như vậy, rốt cuộc là có ý gì?
“Ngươi làm gì đó lén lút giấu ta đúng không?”
“Làm gì có?” Cùng Kỳ cười ôn nhu.
Diệp Lạc Hy nhíu mày nguy hiểm nhìn Cùng Kỳ, nàng nói: “Tốt nhất là đừng có chuyện gì đi.”
Bởi vì nàng không muốn dựa vào sức của Tứ Đại Hung Thú để thống trị lại Tam Thiên.
Suy cho cùng mà nói, đó chỉ là uy của bọn hắn, nàng không có thứ gì tự chính tay nàng đoạt được cả.
“Tới, ta giúp nàng luyện thành đan.” Cùng Kỳ vui vẻ cười, sau đó xun xoe đến bên cạnh nàng, giúp nàng khởi động lò luyện đan, bắt đầu công cuộc tạo thành những bước kế hoạch đầu tiên của nàng.
....!
Minh giới là nơi như thế nào?
Hiểu nôm na thì đây là nơi giao giữ sống và chết.
Những linh